Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Trả Thù Dân Tộc p13

Truyện người lớn
Trang 13 trong tổng số 23

Thằng bé biết mình đã đánh trúng yếu huyệt của chị Oanh, nên có bị chị thoi đụi đụi vào vai, Vũ vẫn bình tĩnh, ân cần miệt mài với công tác khai quang cứa mình của chị Oanh. Vũ vừa đang phục vụ xác thịt vừa nghĩ đến hột xoàn mà chị Oanh đã trang trọng hứa . Người chị cao nên lồn chị dài. Chị lại là một thiếu nữ có nhan sắc hấp dẫn. Lâu nay Vũ đi khách toàn là nhlrng bà đã đẻ ba bốn đứa con, da bèo nhèo, mặt phải son phấn. Đồ phụ tùng như vú, lồn, bụng đều chảy sệ, không còn cứng cáp, láng cóng như của chị Oanh. Nội màn liếm lồn Vũ đã suýt làm chị Oanh ra rồi. "

Bây giờ hai ngón tay của Vũ banh hai mép lồn ra, lưỡi Vũ bắt đầu chui vào cái lỗ nhỏ sâu thẳm thấm đầy nước lồn ướt nhẹp. Vũ đưa đầu lưỡi gai vào mà ngọ nguậy nhè nhẹ. Toàn thân chị Oanh rung lên như cây sậy gặp gió. Thằng bé chơi thật ác. Hắn cứ dùng đầu lưỡi như thế cho chị Oanh mê sảng. Mặt chị cuồng nộ như một con điên. Hai tay chị cố đè đầu Vũ vào mà Vũ vẫn thản nhiên, làm như không hay biết. Cuối cùng chị Oanh phải la lên:
- Vũ ơi! Đừng ác quá chị sẽ lăn ra chết cho em vừa lòng. Sao cứ chỗ đó hoài vậy? Em không thấy chị đã tê hết cả người rồi sao em? ối? Em nói đúng. Chưa bao giờ Mỹ nó bú tuyệt trần như thế này bao giờ. Em làm ơn đút lưỡi vào lồn chị được không? Vũ vẫn không nghe, lại rút lưỡi gai ra mà đánh vào hộtle. Đítchị Oanh giật tưng tưng. Chị vặn người, tay chân đấm đá vung vít nhưngười lên đồng. Những chiếc gai nhỏ của đầu lưỡi đã đánh phá dữ dội đầu hột le. Thỉnh thoảng Vũ hích mạnh một cái. Chị Oanh vò đầu tóc và la lên thảng thốt một tiếng. Mặt chị nhăn nhó như khóc, như van lơn Vũ đừng làm như thế nữa. Mà thằng bé vẫn hì hục đánh phá tan hoang cái hột le xinh xắn đỏ loét của chị Oanh.

Hình như chị có vãi đái ra trên mặt Vũ. Vì tôi thấy Vũ vuết mặt như vuốt nước mưa. Lưỡi Vũ lại quét tà tà dọc theo cửa mình. Và đến bây giờ Vũ mới chru ngừng lại, ngước nhìn khuôn mặt đẫm đầy mồ hôi của chị Oanh, rồi nhìn cái lỗ sâu hun hút ở miệng lồn. Lưỡi Vũ đi vào rất khoan thai từ tốn mà chị Oanh nghe nhưcả đoàn quân hùng dũng ồ ạt tấn công. Vì lưỡi của Vũ tiến đến đâu là hàng chục chiếc râu cứ thế rà nhẹ, nhưng cứa mạnh suốt dọc chiều sâu với làm da mỏng manh bao bọc bởi hàng triệu sợi thần kinh nhục cảm. Trong khi lưỡi Vũ rút ra đâm vào nhè nhẹ như thế, chị Oanh đã thành con mụ điên. Chị không còn nhớ mình là ai nữa, không còn biết tên mình là gì, sống ở đâu.

Chị phải hai tay bịt mồm cho tiếng la đừng quá lớn mà chúng tôi ngoài này vẫn nghe như tiếng nổ của quả bom thả ngầm dưới lòng đất. Lồn tôi mới chơi đây thôi, mới ra hai quả với viên sĩ quan da đen Peter, vậy mà nước lồn cũng tưôn ra đầy ngập. Tôi liếc qua nhìn Dũng. Cu cậu đang cho tay thụt mạnh con cặc để thủ dâm. Còn chị Yến, thì cho cả hai tay vào quần. Không biết đang làm gì trong đó, mà mặt mày chị dại khờ, ngớ ngẩn theo cơn sướng tuyệt vời. Với tôi được xem lén người khác đụ cũng sướng hơn là chính mình đụ. Và mỗi lần tôi đụ, tôi vẫn muốn có kẻ khác xem lén thì tôi mới sướng hơn gấp ngàn lần. Tôi lại thích đụ ở những hoàn cảnh ngang trái bất ngờ. Có lẽ bà nội tôi đã nói đúng một phần về cái nốt ruồi to tướng ở mép lồn. Không hiểu hai chị tôi thì sao. Riêng tôi, tôi thích mỗi ngày được đụ với ba bốn người đàn ông khác nhau tôi mới thỏa mãn hết sự thèm muốn xác thịt.

Trong kia, Vũ vẫn quỳ, cho chiếc lưỡi gai thụt vào lấy ra ở cửa mình chị Oanh. Chị phải lấy hai ngón tay để giữa hai hàm răng mà cắn lại cho miệng đứng nói bậy. Mà rồi chị vẫn la:
- Trời! B-52 oanh tạc Bắc Việt hả? ừ, cứ thế mà dội xuống đi. Giết bố nó hết những thằng ăn gian nói dối, lừa bịp thiên hạ đi! Đừng để thằng nào sống sót hết. Chết con! Chết con bố mẹ ơi! Lâu nay con lấy Mỹ, đụ tơi bời với Mỹ, con có xem lũ nhóc Việt Nam này ra gì đâu. Trời ơi! Nó đang làm cho lồn con banh xác. Trời ơi! Con chịu sao nổi hả Trời! Con phải ra. Có mất hột xoàn con cũng không cần. Phải ra. Chị ra nè Vũ. Đấy... nó... bắn... ra đấy.

Hai tay chị giữ chặt đầu Vũ lại. Chị kềm không cho Vũ đẩy lưỡi vào nút nữa. Mà thằng bé vẫn cứ hung hăng hích vào, lấy ra. Vũ cố làm cho chị Oanh phải ngất. Chị Oanh cúi xuống, mặt mày nhăn nhó thảm não, Hai tay ôm cứng Vũ, nhấn mạnh đầu Vũ vào lồn. Toàn thânrung lênvà chị Oanh ngấtđi trong mấy phút. Vũ phải bế thốc chị Oanh xuống nằm ở giường. Chị Oanh nằm tênh hênh ra thở thật tội nghiệp. Đồng hồ mới chỉ có lO phút. Vũ lấy gai bọc ở lưỡi ra, xong liếm sạch nước lồn của chị Oanh. Chị nằm bất động, không cục cựa, mặc cho Vũ tha hồ liếm. Rồi Vũ lại lấy trong túi quần ra hai mấc me chua cho vào mồm ngậm.

Không đợi cho chị Oanh lai tỉnh, Vũ banh lồn chị ra, đút con cặc bự của nó vào, nằm sấp trên người chị Oanh mà nắc. Mắt Oanh mở ra từ từ. Hình như ba sợi lông ngựa lợi hại ở cặc Vũ đã đánh thức chị dậy. Vừa lúc Oanh hoàn hồn tỉnh lại thì Vũ chơi ác rút cặc ra nằm bất động. Tôi thấy chị Oanh phải tự tay cầm cặc Vũ đút sâu vào lồn lần nữa, hẩy đít lên tìm khoái lạc. Lúc nãy bú lồn Vũ hung hăng hết mình chừng nào thì bây giờ anh chàng có vẻ tịêu cực bất động chừng nấy. Vì từngoài này, chính tôi cũng phải tức mình giùm cho chị Oanh. Một mình chị, hai tay đè mông đít Vũ xuống, vừa hẩy đít lên tìm sung sướng. Hai chân dài của chị không yên. Lúc thì quặp chặt hai bắp đùi Vũ, lúc thì co chân lại giúp cho đít chị nắc mạnh hơn lên.

Nhưng tôi lầm khi nghĩ rằng cậu bé không biết đụ. Vì sau lO phút nằm bất động để một mình chị Oanh xông xáo tìm khoái lạc, Vũ bắt đầu tấn công thần sầu quỷ khốc. Vũ nằm nghiêng, dở một chân chị Oanh lên, để đụ xéo. Khi đụ xéo nhưthế, cặc Vũ cà sát và mạnh vào thành lồn hơn, khiến cho ba sợi lông ngựa tha hồ dũa, cạ đám da non. Mỗi lần Vũ nắc tới, người chị Oanh cong hẳn lên và hú một tiếng lớn nghe ghê hồn. Vũ nắc rất chậm. Cái nào ra cái đó.

Khác với những lần đụ với Mỹ, họ nắc liên tục bất tận với nhịp độ nhanh như máy. Còn Vũ thầm trầm, tỉnh táo hơn. Cậu bé chủ trương đưừng gươm nào ra đường gươm đó. Không ào ạt mà làm địch quân thấm đòn trong tận da non, vì chàng có bửu bối là ba sợi lông ngựa vàng ngọc mà Mỹ chưa bao giờ nghĩ tới. Cũng như ráy tai, càng chậm càng khoái. Và sự khoái lạc phải để cho chị Oanh có đủ thì giờ tận hưởng. Hưởng xong lại nhận tiếp cái khác. Từng đợt sóng đánh vào bờ đá.

Chị Oanh vẫy vùng như con cá mắc cạn. Rồi Vũ đổi kiểu tấn công khác. Vũ vát hai chân chị lên vai. Hai tay bợ cao đít chị Oanh lên. Cặc Vũ đụ chéo bên này, chéo bên kia. Đôi khi rút hắn ra, thọc mạnh lên mồng đốc, rồi lại đút vào đụ êm đềm.

Tôi không nghe chị Oanh la làng nữa. Chị rên một giọng thê thiết lạ thường. Giống như đang bị ai tra tấn, hai tay chị mạnh dạn xé toạt tấm trải giường. Đầu chị ngóc lên mấy lần như muốn nói gì đó với Vũ nhưmuốn van lơnvới Vũ mà rồi chị lại hạ xuống, im bặt, nhắm hít mất nghe ba sợi lông ngựa tù cặc Vũ đang đánh phá tàn khốc trong lồn. Chị chưa bao giờ được sướng một cách lạ lùng như thế. Chị hé mắt nhìn gương mặtđẹp trai của cậu bé tuổi chỉ bằng thằng em út của chị, mà tài đụ thì như bậc tnlởng thượng. Chiều thức của Vũ có nghiên cứu, có giai đoạn. Vũ biết địch trốn ở đâu, móc ra đánh cho tơi bời khói lửa. Vũ biết lờ đi những đòi hỏi cấp thiết của địch để câu giờ. Và đặc biệt là Vũ cảm giác được lúc nào thì chị Oanh gần lên đến mức tuyệt đỉnh.

Tôi phục Vũ quá. Đụ như thế là tan nhà nát cứa của thiên hết còn gì. Hai mắc me chua trong miệng đã làm Vũ bình tĩnh, không giao động, không đắm đuối. tất cả hệ thần kinh của Vũ tỉnh táo, tập trung vào việc phục vụ tối đa cho chị Oanh phải ra trong vòng hai mươi phút. Bỗng chị Oanh la lên. Tiếng la như mê dại điên cuồng. như than khóc van lơn:
- Ối chúa trên cao ơi! Con là kẻ thấp hèn. Có phải Chúa đang trừng phạt con đấy không? ối, ba sợi lông ngựa ở cặc người yêu con đang làm con say và điên lên mất rồi. Con tên gì vậy hỡi Chúa? Một đứa bé con đang phanh thây, xẻ thịt con đây? Thượng đế ơi! Lồn con nát rồi. Hột le con tiêu tan rồi. Vũ ơi! Em thề sẽ nhất định lấy anh làm chồng. Ai chê Việt Nam nhưng em yêu anh vì anh biết không. Mỹ thua xa anh rồi. Em đang tột cùng sung sướng đây. Anh có ra thì ra với em. Nếu không, xin anh cho em... ra... một mình. Đấy, cónghe không hỡi anh yêu. Đấy, nó bắn ra, bắn ra! ối, ối... ối... Chết em Vũ ơi! Ngừng nắc đi, ngừng đụ đi. Trời ơi! Anh vẫn nắc, vẫn quậy. Khốn nạn cho em quá mình ơi. Càng nắc em lại ra thêm nữa. Sống sao nỗi đây hả Chúa? Chúa... Chúa...

Tôi biết chị Oanh đã ra kinh khiếp rồi. Chị mềm như cộng bún, thả người xuống, nằm lã mà ngất đi, không nghe tiếng vỗ tay ngoài này của bọn chúng tôi Thằng Dũng thụt cặc sướng quá, ngã người ngồi tựa vào vách, nhắm mắt mà sướng. Chị Yến cũng ra theo với Oanh.

Trong kia, Vũ vẫn như con mãnh hổ, để đít chị Oanh xuống, hắn nằm trườn lên người chị tiếp tục đụ bóp vú chị, tìm môi chl mà nút lưỡi. Bấy giờ tôi mới thấy Vũ xông xáo. Bài bản của Vũ có lớp lang là thế đó Chiến thuật của Vũ là không để cho địch có thì giờ dưỡng quân. Phải đánh thức địch dậy mà đánh. Không cho nghỉ ngơi, ăn cớm, tẩm rỉla. Làm tới đánh dây chuyền, liên tục không mệt mỏi đánh cho đến khi nào địch tan hàng, treo cở trắng mới thôi.

Nước lồn chị Oanh chưa kịp khô thì cặc Vũ lại hung tàn, tới tấp nả vào hàng trăm quả đại bác. Nhịp độ nắc của Vũ vẫn khoan thai êm đềm mà là những đợt sóng thần dữ dội mạnh bạo làm toàn bộ phận sinh lý của chị Oanh phải thức dậy. Bây giờ thì toàn thân Vũ nằm đè trên người chị Oanh. Vũ cho toàn sức nặng của mình đè hẳn trên mu lồn của chị. Mặt Vũ tỉnh táo như gương mặt của một anh thợ nề đang tô gạch. Bình thản, không say đắm, không mê man, không túy lúy, Vũ chỉ có bậm môi để lấy sức. Mồ hôi Vũ có vã ra vì phải lao động vinh quang. Vũ giã vào lồn chị Oanh những cú nắc tuyệt vời không văn chương chữ nghĩa nào diễn tả nổi. Chị Oanh cựa mình. Có mệt lắm chị cũng phải nghe thằng bé đang hết lòng phục vụ cho mình. Ba sợi lông ngựa quái ác, hung hăng đang cạo vào thành lồn của chị. Nó sướng một cách kỳ cục. Giống như ai đó đang cầm một cái bàn chải giặt đồ mà chà nhẹ ở sóng lưng. Không nói được. Trời đã sinh ra bên trong cũng như bên ngoài lồn là những đám da non, chằn chịt hàng trăm sợi thần kinh xúc cảm.

Chỉ nghe, chỉ nhìn chuyện dâm đãng, nước lồn cũng đã tự động ứa ra. Huống hồ một con cặc dài và bự đang thọc vào đụ lại có thêm ba sợi lông ngựa vàng ngọc tăng cường, thì núi cũng lỡ, sông cũng mòn. Chị Oanh nút lưỡi Vũ và nghe vị chua chua của mê. Chị co chân lên, chàng hảng ra mà thưởng thức những cú nắc chát chúa của Vũ. Tiếng nắc phành phạch, tiếng nước lồn lẹp nhẹp nghe rõ mồn một.

Dũng ngoài này vừa thụt cặc vừa nói một mình:
- Thật không ngờ thằng khốn nạn đó đụ chị Oanh lâu như thế? Lần tới tao phải đụ má mày suốt đêm để trả thù Tao phải cho con mẹ mày bò lăn bò càng tao mới chịu. Con mẹ glà đó dâm đãng lắm. Vũ ơi, tao sẽ đụ má mày cho banh xác pháo lần tới, tại vì mày đụ chị tao lâu quá ! Nghe không thằng khốn nạn. Hình nhưtrong kia Vũ có nghe Dũng nói nên cười khinh khích. Vũ vẫn ôm chặt chị Oanh và nói:
- Mày đã dạy tao "Gặp thời thế thế thời phải thế. " Cho nên tao không buồn nữa. Mạnh ai nấy đụ. Tao đang sướng, chị mày cũng đang sướng. Không ngừng được Còn chuyện mày có đụ bà cụ tao sáng đêm, tao đéo cần! trả thù được thì cứ trả? Mày dạy tao đừng buồn, sao bây giờ mày lại như thế?

Tôi không ngờ, Dũng lại ngủ cả với mẹ Vũ, bạn của nó, nên hỏi:
- Này Dũng. Em nói thật hay nói đùa? Em làm tình với cả má của Vũ nữa à?
- Sao lại không? Dũng nói. Chị ngạc nhiên à?

Chính chị đã làm em ngạc nhiên vì chính chị đã thấy thằng Quân, thằng Cơ đụ mẹ mình. Nó đụ mẹ mình thì mình phải đụ mẹ thiên hạ. Chuyện dễ hiểu thôi. Với lại em đã bảo, đụ mấy bà già là việc em khoái nhất. Vừa khoái vừa được tiền. Không phải chiều chuộng, phiền hà, tốn kém gì cả. Còn đụ với bọn con gái mới lớn hay cùng tuổi với mình, là hết một chân trong khám Chí Hòa rồi. Không thế thì phải vác xe đưa em đi ãn, đi xi nê, đi giải trí năm lần bay lượt Cởi được cái nút áo dài của em là phải mất đi một tô nước bọt. Thêm đến cái xú chiên của em thì
phải mang ông cố nội ra mà thề thốt. Đến khi cổi được cái quần xí líp thì xin lỗi, thằng bé nó đã xìu bố từ khuya rồi, còn đâu mà chơi?
Ngừng một lát Dũng tiếp:
- Cho nên chủ trương của Tứ Quái bọn em là đụ các chị già. Dứt khoát thế. Không có lôi thôi. Bởi vì thời chinh chiến, không biết sống chết giờ nào. Buổi sáng mới thấy, buổi tối đã vào nằm trong áo quan. Người còn sống có khóc lóc cho lắm cũng được nhiều lắm là năm ba hôm. Rồi cát bụi trở về cát bụi. Cho nên câu giờ trong tình yêu giữa thời loạn lạc này là dại. Yêu cuồng, sống vội là thượng sách. Đấy, chị xem, cả nước đang yêu cuồng sống vội chớ có phải mỗi Tứ Quái bọn em đâu. Bán nước được cứ bán. Bán thân được cứ bán. Tham nhũng, lạm quyền, bóc
lột, ăn cắp, nói dối, phản trắc v.v... Làm được gì có lợi thì họ làm. "Thời thế, thế thời phải thế! " Chị cứ nhìn cái loạn trong nhà này ắt biết ngoài kia, trong xã hội loạn gấp triệu lần. Từ học đường, nhà thờ, nhà tù dinh tổng thống, phủ thủ tướng đến chiến trường, nhan nhãn những loạn không sách vở nào chép cho hết.
Tôi đang theo dõi nhưbị thôi miên theo cách nói chuyện giọng "ông cụ non" của Dũng thì trong kia chị Oanh la lên:
- Chúa ơi! Cho con mộtlần ngất nữa rồi chết cũng cam? Ba sợi lông của chồng bé con nó giết con đây Chúa ơi? Con thề là con sẽ lấy nó làm chồng. Vũ ơi! Em ra đây này. Em thua anh rồi Vũ ơi. Đấy, nó ra...nó ra.. chết em.

Chị Oanh ôm siết Vũ như con bạch tuột siết con mồi. Vũ ngừng nắc, nhầ hai hạt me ra, và nút lưỡi chị Oanh cuồng loạn cho đến khi chị Oanh nằm sải tay im phăng phắc. Vũ đưa tay bóp nhẹ vú chị Oanh và hỏi khẽ:
- Đụ nữa không chị?
Chị Oanh lắc đầu. Đồng hồ chỉ đúng l giờ 17 phút.
Chị Oanh nằm thừ người ra đó thở và nói đứt quãng:
- Vũ có nhận lời làm chồng chị không?
- Em sợ chị chê tài nghệ em không bằng kép Mỹ.
Chị Oanh ôm cứng khuôn mặt của Vũ, nhìn trìu mến và nói:
- Không đâu mình ơi! Mỹ chả bằng một góc của anh. Cặc nó to mà không cứng bằng cặc của anh đâu. Nhất là nó rất mau ra. Em lấy nó là chỉ để lấy tiền lấy của. Chứ không làm vợ muôn đời nó đâu được mình ơi? Cặc Việt Nam vẫn là nhất. Em lấy tiền của Mỹ nuôi mình nhé?

Vũ hôn chị Oanh một cái rồi gật đầu. Không hiểu có sự thành thật trong câu nói của chị Oanh? Không hiểu có sự thành thật nào trong cái gật đầu của Vũ? Làm sao tôi biết được. Chỉ biết là cả hai vừa đưa nhau lên chín tầng mây xanh hưởng tràn trề ba lần đụ tuyệt vời

Vũ rút cặc ra, nằm ngửa, chổng con cặc cứng ngắt lên trời. Chị Oanh nhìn Vũ vô cùng kinh ngạc khi thấy con cặc Vũ còn cương cứng. Chị hỏi:
- Ủa, anh chưa ra trong lồn em hả?
- Chưa? Vũ trả lời. Đâu có nhanh thế. ít ra phải đụ cho hết buổi chiều nay, và có thể tới nửa đêm. Chị Oanh giật mình. Thần phục một cậu bé đa tài. Chị đưa tay bóp bóp con cặc, nghe nó giật giật và nóng hổi. Ngón tay chị sở đến ba sợi lông ngựa. Nó chỉa ra cứng ngắt. Ba sợi lông thần kỳ đó đã hạ chị đo ván hai lần chót, hai lần ra mà trước kia chị chưa bao giờ có được. Chưa có bao giờ chị ra và ngất đi cả phút đồng hồ. Chưa bao giờ chị ra mà tứ chi bải hoải rũ riệt. Và trong lúc đụ, Vũ đã làm hồn chị rời khỏi xác. Chỉ còn lại một mớ thần kinh, mớ giây nứng dồn dập tung phá toàn cơ thể chị, nhưchiếc thuyền giữa biển gặp cơn bão tố. Chị lãng mạn mê Vũ yêu Vũ và lãng mạn đề nghị Vũ nhận lời làm chồng chị. Vì yêu mê quá mà nói hay vì cái sướng tuyệt cùng bắt chị nói như một con vẹt?
Chị Oanh bảo Vũ nằm đó, chị mở tủ lấy một chiếc nhẫn hột xoàn. Giữ đúng lời hứa, chị đeo vào tay Vũ. Và Vũ vô cùng kinh ngạc, tháo ra đeo lại vào tay của chị và nói:
- Người khác thì em lấy, em nhận. Nhưng của chị thì không. Vì không biết thật hay giả, chị đã yêu em mà muốn em làm chồng chị. Em yêu câu nói đó. Dầu giả đi nữa em vẫn yêu, và cho dù biếtrằng chẳng bao giờ chị là vợ của em, em vẫn yêu. - - Tại sao à?
- Thật ra em lãng mạn lắm. Khi thấy chị cổi áo quần ra em cũng mê chết đi được. Em mê nhất là hai bàn chân thon dài của chị với những ngón sơn đỏ. Rồi cặp đùi dài thườn thượt và bộ lông lồn có một không hai. Lúc đó em ước ao có một người yêu như chị để ôm hôn cũng đủ rồi. Em nhủ thầm là sau trận mây mưa, xin phép chị cho em làm người yêu của em suốt đời Không ngờ được chị đề nghị cho em làm chồng. Em sung sướng hơn ngàn lần ái ân. Em còn nhiều hột xoàn như Dũng đang có. Em se tặng chị một ít nếu chị không chê. Cái gì trên người chị cũng
đẹp hết. Em đã đụ nhiều đàn bà, mà chưa hề ai côchị rời khỏi xác. Chỉ còn lại một mớ thần kinh, mớ giây nứng dồn dập tung phá toàn cơ thể chị, nhưchiếc
thuyền giữa biển gặp cơn bão tố. Chị lãng mạn mê Vũ yêu Vũ và lãng mạn đề nghị Vũ nhận lời làm chồng chị. Vì yêu mê quá mà nói hay vì cái sướng tuyệt cùng bắt chị nói như một con vẹt? Chị Oanh bảo Vũ nằm đó, chị mở tủ lấy một chiếc
nhẫn hột xoàn. Giữ đúng lời hứa, chị đeo vào tay Vũ. Và Vũ vô cùng kinh ngạc, tháo ra đeo lại vào tay của chị và nói:
- Người khác thì em lấy, em nhận. Nhưng của chị thì không. Vì không biết thật hay giả, chị đã yêu em mà muốn em làm chồng chị. Em yêu câu nói đó. Dầu giả đi nữa em vẫn yêu, và cho dù biếtrằng chẳng bao giờ chị là vợ của em, em vẫn yêu. Tại sao à? Thật ra em lãng mạn lắm. Khi thấy chị cổi áo quần ra em cũng mê chết đi được. Em mê nhất là hai bàn chân thon dài của chị với những ngón sơn đỏ. Rồi cặp đùi dài thườn thượt và bộ lông lồn có một không hai. Lúc đó em ước ao có một người yêu như chị để ôm hôn cũng đủ rồi. Em nhủ thầm là sau trận mây
mưa, xin phép chị cho em làm người yêu của em suốt đời Không ngờ được chị đề nghị cho em làm chồng. Em sung sướng hơn ngàn lần ái ân. Em còn nhiều hột xoàn như Dũng đang có. Em se tặng chị một ít nếu chị không chê. Cái gì trên người chị cũng đẹp hết. Em đã đụ nhiều đàn bà, mà chưa hề ai cô những bảo vật như chị...

Chị Oanh hơi cúi xuống, ngất ngây với những lời ca tụng thật tình của một cậu bé chuyên nghề đi khách. Bỗng chị quay đầu xuống, áp mặt sát vào con cặc của Vũ mà hôn bằng mũi. Chị hôm nó đam mê ân cần. Cặc Vũ càng cứng bạo hơn. Chị cà đôi vú nhọn lên chòm lông dái của Vũ rồi bất giác chị nằm chồm lên tìm môi Vũ hôn như mưa tháng hạ. Bây giờ thì cả hai yêu nhau thật tình, không còn rào đón gì nữa. Chị đang ấp cậu bé nhỏ thua chị sáu tuổi. Máu dâm chị thỏa mãn một phần ở đó. Vì chị luôn luôn có khuynh hướng tìm đụ trẻ con. Điều đó thì đàn bà cả nhà này đều giống nhau. Chị Oanh ngắm nhìn gương mặt non choẹt của Vũ. Cái gì của Vũ cũng nhưhoa mới nở. Da mặt hồng. Môi đỏ tươi:
- Cặp lông mày dài rậm. Đôi mắt sáng ngời và chiếc mũi thon cao. Chị nói:
Chị mà có bầu với Vũ chấc con chị đẹp lắm thôi
- Em chưa ra trong chị mà. Vũ nói. Làm sao cho em ra một lần trong chị đi. Em nhả hai mắc me rồi.

Chị Oanh lại đưa môi tìm môi Vũ tràn ngập một chiếc hôn nồng nàn bởi câu nói dễ thương trìu mến của Vũ. Và dưới kia, chị nhốm đít lên, lừa lừa cho cặc Vũ chỉa ngay vào miệng lồn, rồi chị nhấn xuống. Con cặc Vũ lại lút sâu vào lồn chị. Và chị tha hồ nắc, nhắm mắt nắc. Trận đụ này là cả niềm thương, cả tình yêu chan chứa nổ ra sau khi Vũ trả lại cho chị chiếc nhẫn và thú thậthết lòng mình. Đụ với tình
yêu như thế mới thật là khoái lạc. Còn trận đụ lúc nãy chỉ là một bên tìm thỏa mãn xác thịt, một bên là tên đi khách.

Tôi mê quá. Tay tôi lại cho vào quần để tự sờ lồn mình, sướng theo cái đụ chan chứa tình yêu trong kia. Tôi cũng lãng mạn không kém Vũ, không kém chị Oanh. Đấy, tôi mê những mối tình trái cựa như thế dù có xót xa, có đau đớn, nó vẫn sướng tê mê. Nghĩa là mai kia, chị Oanh có theo Mỹ để Vũ phải thất tình. Hoặc Vũ có bồ nhí, để chị Oanh phải ôm gối khóc, thì cuộc tình đó đối với tôi vẫn là tuyệt trần. Hai chân Vũ quấn chặt lấy cặp mông đít trắng phau của chị Oanh. Chị ôm đụ thằng bé với cảm giác đang ăn một đa rau non.

Bỗng chị rút lồn ra, ôm cặc Vũ bú say sưa. Vừa bú chị vừa rên âm ư trong miệng, và nói với Vũ:
- Để em bú cho mình sướng, khoan ra vộl. Xong em lại lên đụ mình cho hết chiều nay. Lúc ấy hẳn ra nhé.

Vũ sướng quá, hạnh phúc quá. Chưa có bà sồn sồn nào xưng với Vũ bằng em và gọi chàng bằng anh. Họ bỏ tiền mua xác thịt nên những trận làm tình là sự đổi chác, tuyệt nhiên không có chút gì gọi là ân ái mặn nồng. Tự nhiên Vũ gọi chị Oanh bằng em:
- Bú đi mình. Cặc của mình đó. Anh cho mình đó em ơi!
Dũng ngồi cạnh tôi, chịu không nổi, lại móc cặc ra khỏi quần cầm bóp và thụt. Chịu không nổi nên Dũng nói:
- Mẹ kiếp? Tưởng mày đụ chị tao. Ai dè chị tao cũng khoái đụ mày. Thế này thì thù ai đây? Thằng khốn nạn ơi! Chị tao mê mày thật rồi. Không khéo tao sẽ phải gọi mày bằng anh rể cũng nên. Nhưng mà mày phải gọi tao bằng bố ghẻ, con ạ !

<< Lùi - Tiếp theo >>
truyen sex
Bản quyền thuộc về hay24h.wap.sh

Trả Thù Dân Tộc p12

Truyện người lớn
Trang 12 trong tổng số 23

Nói xong, Dũng móc hai túi quần ra hai cọc tiền toàn giấy 500, ném một cái phịch lên bàn:
- Đó em không nói dối đâu. Chị muốn thì cứ lấy bớt mà xài. Trong nhà này em thương chị nhất vì chị chưa có bắt bồ với ông Mỹ nào hết nên chị có vẻ nghèo. Lấy bớt mà xài đi chị. Còn chị Oanh và chị Yến đã có Mỹ nó nuôi cho mập lên rồi. Tội gì cho nó chơi không chị? Sao chị không cặp với ông Peter này. Có nhan sắc như chị mà cho nó chơi không, uổng quá !

Như thế là Dũng hoàn toàn chưa biết gì về tôi. Tôi đã cặp với Mỹ trắng, đẹp trai, cũng lấy được mớ tiền kha khá, nhưng vì anh chàng đụ yếu quá, nên tôi cho de. Tôi giả vờ đạo đức nói với Dũng:
- Thôi, của em, em cứ giữ lấy mà tiêu xài. Lúc nào cần chị sẽ xin em. Còn ông Peter này, nếu chị có lấy thì cũng lấy để làm chồng...

Nói xong tôi ôm Peterhôn mộtcái. Dũng nói tiếp: Làm chồng? Há... há... há... Vâng, em cũng chờ xem. Chừ xem Peter làm chồng chị được bao lâu nếu khả năng sinh lý của anh ta ngày càng yếu đi.

Đàn ông thì nhưmột cái vỏ chanh. Chỉ chờ ngày vào thùng rác. Tôi hoàn toàn không ngờ Dũng nói trúng ngay tim đen của tôi, và lý luận nhưmột ông cụ non. Đúng, với tôi, tÔí phải thú thật là người tình hay người chồng là phải mạnh sinh lý. Yếu thì đi nghỉ mát, không có tôi Rõ ràng như thế. Đối với tôi, đụ là trên hết. Rồi tiệc tàn. Các sĩ quan Mỹ đen về hết. Chỉ còn Vũ bạn Dũng, và Dũng ngồi đó tà tà với mấy lon bia. Dọn dẹp xong, ba chị em chúng tôi ngồi vào bắt chuyện với hai cậu bé. Dũng, vẫn với cái giọng hận đời nói:
- Có tiền mua tiên cũng được. Đẹp như các chị, đẹp như mấy con bồ của em, mà rồi hết thảy cũng đều sa vào tay các anh chàng Mỹ thừa tiền lắm bạc. Xem lén chị Hiền đụ ông Peter hồi nãy, con trai tụi em chào thua. Xác thịt của họ thì như thế đó. Còn tiền của thì phủ phê. Quân đội hùng mạnh. Cái gì trên thếgiới này mà Mỹ không thắng. Việt Cộng rồi cũng chào thua. Tàu Cộng cho đến Nga rồi cũng treo cờ trắng. Bởi vì tiền là sức mạnh vô địch. Em nói rồi, các chị để ý mà xem. Rồi đây cả thế giới sẽ phải thần phục Hoa Kỳ, không ở phương diện này thì cũng phương diện khác.
Chị Oanh nói giọng diễu cợt:
- Con lạy bố! Bố uống mấy lon bia vào rồi lên giọng cụ non. Con nít hỉ mũi chưa sạch mà đã lên giọng thầy đời...
Tôi phải giới thiệu ngay:
- ấy chết, chị lầm rồi chị Oanh ơi! Lão tướng đấy. Chuyên đi khách với mấy bà lão để làm giàu đấy?
Cả chị Oanh lẫn Yến đều trợn mất kinh ngạc. Vũ tiếp giọng:
- Trong bãng bốn thằng tụi em, Dũng là thầy đấy các chị. Bồ bịch của hắn bây giờ là các bà đeo hột xoàn sáng ngời đầy tay. Bà nào cũng mê hắn như điếu đổ. Chị Oanh thắc mắc không tin nên hỏi Dũng:
- Thế bồ đầu tiên của em là ai vậy?
- Là cô giáo của em. Tại vì một hôm em tình cờ thấy thằng Quân đụ chị, thằng Cơ đụ chị Yến. Em bắt chước, đánh bạo gạ thứ cô giáo mình. Và thưa các chị, em đã chẳng những thành công nlc rỡ, mà còn được cô ấy yêu như tín đồ yêu thượng đế. Mấy chị có hãnh diện có được cậu em xuất sắc không? Hai chị Oanh, Yến cười hãnh diện và hỏi:
- Nhưng em gạ cô giáo em bằng cách nào? Dũng ngà ngà hơi men, mắt lờ đờ nhớ lại, rồi Dũng kể:
- Thoạt đầu tiên em tấn công bằng hai bức thư tình. Em dám bạo như thế vì em thấy Loan, tên cô giáo em, cứ hay nhờ em các việc lặt vặt như cộng sổ điểm, kẻ chữ đẹp lên tập nhật ký, và ngay cả nhờ em chở đi phố sắm đồ. Sau khi nhận hai bức thư tình của em, Loan mời em đến nhà chơi. Loan ở trọ tại Gia Định. Phòng Loan là một căn gác có cầu thang riêng. Em đến vào một buổi tối sau giờ cơm. Loan hoàn toàn không ngờ, nên khi nàng ra mở cửa vẫn còn đang mặc một bộ đồ ngủ mỏng, không áo lót, không xì líp. Em biết là Loan cũng muốn dùng cơ hội đó để khêu gợi em. Bởi nếu không thì Loan đã đi thay đồ đàng hoàng khác tnlớc khi mở cửa. Nên em cứ đứng nói chuyện để Loan cũng đứng cho em dễ dàng thưởng thức những phần da thịt khêu gợi bên trong làn áo ngủ.

Nhìn tôi, Dũng laị tiếp tục câu chuyện:
Sau khi tặng Loan một gói bánh em vờ đụng tay mình vào tay cô giáo. Mặt Loan đỏ bừng lên. Nhờ vào những kinh nghiệm từ những con bồ trước đây em tiến thêm bước nữa là bạo dạn nắm lấy tay Loan.
Cô giáo vờ giật tay lại một cách yếu ớt và nói:
- Ấy chết! Không được đâu Dũng! Làm thế nhỡ có ai trông thấy họ dèm pha tình thầy trò mình chết...

Câu nói ấy của Loan khẳng định ràng: Cứ cầm tay cô đi nếu không có ai trông thấy. Cho nên sau khi nói xong, em nâng tay cô lên đặt một nụ hôn nồng nàn. Loan cúi xuống có chút thẹn thùng, nhưng bàn tay run lên bầng bậc. Em hôn lần thứ nhì, nhưng không bằng mũi mà bằng môi và thật lâu. Lúc bấy giờ, Loan cứng rắn đuổi em:
- Dũng! Dũng đi về đi. Tôi không muốn nhận quà của Dũng đâu. Dũng đã đi quá xa. Đã dẫm lên tình... thầy trò Đã

Nói thế mà Loan chầng chịu rút tay về. Đã lỡ rồi, em theo luôn. Bất quá là cô trình lên hiệu trưởng đuổi em là cùng. Thì mình lại đi học trường khác. Em giả vờ đau khổ, bỏ tay Loan xuống, nhìn Loan bằng đôi mắt thất vọng:
- Dũng xin lỗi đã làm cô giận Dũng. Vì sau khi Dũng gửi hai bức thưtình, cô nhận, và cô chẳng phản ứng gì, nên Dũng cứ lầm tưởng là cô cũng yêu Dũng. Nên... Thôi, thưa cô em về...
Em quay lưng đi chầm chậm độ hai bước, Loan thoăn thoát ra chận cửa, nhìn em trâan trối và nói như trách:
- Anh về thật à?
- Em lại vờ đóng kịch. Và cũng bằng giọng đau khổ như lúc nãy, em nói:
- Thưa cô đuổi thì em về. Và ngày mai em cũng sẽ chẳng còn đến truởng gặp cô nữa. Chào cô...
Nói xong, em cầm then cửa để cô ấy thấy em quyết định ra về. Thì thưa mấy chị, chính Loan đã cầm chặt tay em mà nói:
- Cô không cho Dũng về.
Và toan bật khóc. Thật tình, em không hiểu sao Loan khóc. Mãi đến sau này em mới biết Loan khóc vì nghĩ rằng sao lúc đó em ngây thơ đến thế. Sao em không hiểu những phản ứng của cô chỉ là lấy lệ, cho có: Loan khóc bới tưởng em thật tình ngây thơ...

Như thế là em đã thành công. Thấy Loan khóc, em không còn ngần ngại gì nữa. Hai tay em ôm Loan chặt cứng để vỗ về. Và Loan đã ôm lại em. Chúng em sát vào nhau, khắnkhít. Loan ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn em. Rồi em sà xuống tìm môi Loan, hôn một cái thật lâu đến mấy phút. Nghỉ được một lát em lại tiếp tục hôn. Em đưa con cặc đang cứng ngắt trong quần cà sát mu lồn cô giáo. Loan rời môi em, gục đầu vào ngực em, hai tay bóp bóp lưng em mà rên lên sung sướng. Thấy thếem cà mạnh hơn, nhấn đít Loan thật sát vào. Loan nói:
- Dũng làm gì cô vậy? Đừng Dũng ơi! Em sợ lắm.
- Có thương em suốt đời được không mà... ah... anh... Thôi Dũng ơi, đừng giết em. Em chưa biết gì hết. Đừng để em sa ngã vào tình yêu táo bạo như thế này Dũng ơi!
Miệng nói thế mà hai tay Loan bóp em không ngừng. Giọng nói của Loan yếu ớt, đứt quãng, đổi khi nghe như nức nỡ. Loan vẫn gục đầu vào ngực em thổn thức:
- Dũng, anh cà cái gì cứng ngất vào... em vậy? Chết em Dũng ơi! Giúp em, đừng để em sa ngã Dũng ơi! Em... em... đừng...

Em càng nhấn mạnh đít Loan vào thật sát. Không thấy Loan còn nói nữa. Em bạo dạn hơn, cho một tay lên sờ vú Loan. Một lần nữa, Loan lại ngước mắt nhìn em. hai mí mắt nàng đỏ ửng:
- Dũng! Anh có làm chồng em được không? Anh có cưới em được không mà muốn làm chủ thân xác da thịt em? Ôi, chết. Chấc em chết với anh quá Dũng ơi!

Nói xong Loan tự tay cổi các khuy áo. Trong lúc đó em cổi nịt, cổi quần. Cặc em chỉa thẳng ra. Em đè một bàn tay Loan sát xuống cặc em. Và Loan cầm lấy nó, bóp nó. Em chịu không nổi bảo Loan:
- Em cổi quần ra đi. Mình yêu nhau suốt đêm nay.

Loan lắc đầu. Lại những phản ứng lấy lệ. Biết thế nên em quỳ xuống dùng hai tay tuột hẳn chiếc quần của Loan ra khỏi đôi chân của nàng. Và em hôn chòm lông đen thui thơm ngát mùi xà phòng mới tắm. Em dúi sát mặt vào đó. Lưỡi em tìm lỗ lồn của Loan. Bất ngờ Loan dạng hai chân ra. Nước lồn của Loan đã chảy ra ướt đẫm hết hai bắp vế. Em liếm. Liếm rất nghề vì đã nhiều lần em đụ mấy con bồ ruột của em nên em có kinh nghiệm về chuyện bú lồn này rồi. Em vờ liếm lang bang nơi hai bắp vế, lên đì. Một lúc lâu, Loan dùng hai tay đè đầu em ngay vào lồn nàng mà hẩy tới. Em cho lưỡi vào lỗ lồn, ngoáy, thụt. Loan rên thành tiếng lớn hơn:
- Trời đất quỷ thần ơi? Xin thương con, giúp con chống lại sự cám dỗ độc địa này. Con biết con yếu lấm. Trời! Nó... nó... nó bú lồn con. Thánh thần ơi! Làm sao con bỏ chạy đượcđây hả Chúa? Con phạm vào điều răn thứ sáu rồi. ối chết, chết con Chúa ơi!

Nó ngậm, nó mút hột le của con... nữa. Con giựt quá Hai chân con đứng hết muốn nổi rồi.
- Ối Dũng ơi! Anh phải cưới ẹm làm vợ cho em không sa hỏa ngục nhen anh! ối, cái lưỡi của anh hay quá. Em thở muốn đứthơi đây anh có biết không? Bụng em, đầu gối em, toàn thân em, chỗ nào nó cũng giựt hết vầy nè trời. Như thế này thì làm sao em chịu nổi hả Dũng? Anh bú lồn em như vầy thì làm sao em chạy trốn được nữa. Ngày mai anh có trở lạị bú em như vầy nữa không? ói, hả, làm gì vậy. Lưỡi anh nó húc lồn em kia kìa. Tha cho em đi Dũng ơi!

Miệng thì nói lung tung, mà hai tay của Loan vẫn đè sát đầu em vào lồn hơn. Đít Loan sàng mạnh hơn. Em ngước mặt lên nhìn những phản ứng trên khuôn mặt nàng. Hàm răng Loan bậm cứng môi dưới. Hai mắt nhắm nghiền, mặt ngước lên trời và nhăn nhó như bị cơn sướng hành hạ. Em bú hột le của Loan thật lâu rồi lại ngưng. Loan nhìn xuống chờ đợi. Em giả vờ quên bú. Hai tay Loan lại đè sát đầu em vào lồn và hẩy mạnh đít tới. Lần này em gồng cái lưỡi thật cứng, và em cưa cái mồng đốc. Bụng Loan thoi thóp liên hồi. Toàn thân người Loan run lên như con chịm non bị mắc mưa. Loan há hốc miệng ra nói bậy đủ thứ:
- Bao giờ thì anh cưới em? Mình có làm gì đêm cưới nhau không hả Dũng. Em nghe nói động phòng. Mà động phòng là làm sao hả anh? Có sướng bằng anh đang bú em không? Anh chỉ bú như vầy thôi nhen cưng. Ôi, em giật mỏi cặp chân quá. Cho em lại nằm ở giường được không anh?

Nghe Loan mở đường, em đỡ nàng nằm ngay xuống sàn xi măng. Và em cổi luôn áo Loan ra. Trời ơi là lông nách. Nhiều như tóc vậy đó mấy chị ơi. Em mê quá, nằm đè lên người Loan mà nút lưỡi. Em hỏi Loan:
- Em bú anh đi, Loan.

Em đâu có biết bú là gì. Anh dạy cho em đi. Em cầm ngón tay trỏ của Loan để vào miệng mút như mút cà rem, rồi liếm ngón tay của Loan. Loan hơi mắc cỡ. Em nằm lộn đầu lại, miệng em bú lồn Loan. Dưới kia Loan thò tay cầm cặc em và bắt đầu mút. Em nắc vô miệng Loan. Loan nút mạnh hơn trong khi emcũng bú lồn Loan cuồng bạo hơn. Không biết là Loan đã từng biết bú cặc chưa. Nhưng cách Loan bú em phải thành thật mà nói là rất nhà nghề. Mãi sau này khi đi lại với nhau nhiều lần em mới biết Loan cũng thuộc loại thứ dữ, đã từng biết đụ từ năm 16 tuổi. Lầm chết được. Vì Loan diễn xuất như mộtcô con gái nhà lành chưa từng biết con cặc là gì. Cho nên sau gần nửa giở bú nhau, em lật ngửa người Loan ra, trèo lên nằm trên người Loan hôn môi. Và em canh cho con cặc mình nằm ngay miệng lồn của Loan, rồi nhấn vô. Mới tới đó thôi, mà Loan đã xông xáo nắc lên. Loan ôm chặt em và đụ như trời đổ mưa.

Em không cần nắc. Cứ nằm yên cho Loan đụ đã đời Loan đã hiện nguyên hình một phụ nữ khát tình. Loan hết diễn xuất ngây thơ. Không cầu xin Chúa nữa mà gào lên:
- Cám ơn Dũng ! Cám ơn người yêu! Em chờ mong giây phút này bao lâu rồi anh biết không? Em thèm anh như người đói thèm cơm. Hằng ngày gặp Dũng trong lớp, em yêu mê đắm mà chẳng dám nói ra.

Em thèm được Dũng đụ em, bú em như tối nay biết bao lâu rồi Dũng biết không? Đụ em sáng đêm nay nghe anh. Đừng bỏ em nghe anh. Anh muốn em hầu hạ anh cỡ nào em cũng chịu...

Và Loan như con ác thú ăn mồi, ôm em đụ tàn canh gió lốc. Loan nhắm mắt, nghiến răng, thỏa mãn cơn dâm cùng cực. Vì thế em trở thành thụ động, nên trận đụ kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ. Loan ra hai lần liên tiếp nhưng không ngừng đụ. Ra xong Loan lại tiếp tục đụ em nữa. Em chưa thấy ai mạnh như vậy. Loan không hề than mệt mặc dầu mồ hôi vã ra nhưtắm và thở thốc tháo nhưchạy đua mới về. Sau khi Loanra lần thứtưem thấy nàng mệtlã, buông tay, ngoẹo cổ, mắt nhắm nhưngười chết giả. Em rút cặc ra, cúi xuống liếm sạch hết chất nước trắng nhờn, đặc quánh của bốn lần ra nơi miệng lồn của Loan. Nàng nằm tê cứng bất động.

Em tha hồ liếm vú, hôn mặt, và đút cặc vào chơi tiếp. Loan thì nằm như cái xác không hồn được hai phút thì em ẵm nàng lên bàn ngồi. Loan chàng hãng cái háng rộng ra, bắt em đứng đụ. Trời ơi! Em chưa nghe ai la to như thế:
- Chúa ơi! Người yêu con đang giết con nè. Kiểu đụ này con mê nhất đây. Đêm nay con phải chơi tới sáng. Chơi cho đã cơn thèm. Làm cô giáo khổ lắm Chúa ơi! Không được trò chuyện lả lơi với ai hết. Phải luôn luôn nghiêm trang làm gương cho học trò, trong khi con cũng nứng lồn như ai. Con phải chơi người học trò thua con tới sáu tuổi. Con thèm quá. Chúa hãy tha tội cho con! Đụ cô đi Dũng! Em đụ sao cho cô có bầu, cô cám ơn em! Nếu được, Dũng cưới cô luôn đi. Đụ em đi anh ơi?

Em nắc Loan như cái máy. Cặp vú Loan rung theo từng nhịp nắc trông càng kích thích em hơn. Loan lại đổ mồ hôi. Sướng quá Loan ôm em khóc. Em đã không tưởng tượng nổi. Mình đã đụ cho cô giáo khóc? Và suết đêm hôm đó em đã làm cho Loan ra tổng cộng là bảy lần.

Nghe Dũng kể, mắt của hai chị Oanh, Yến nhắm rít lại. Hai bà chị không ngờ có thằng em là anh hùng hảo hán. Chị Oanh hỏi:
- Rồi đêm đó em có ra cái nào không?
Không. Dũng nói. Hoàn toàn khôngt Thế Loan mới phục em chứ. Làm sao em dẻo dai được như thế. Chị Oanh hỏi.
- Em ngậm hai mắc me chua. Dũng nói. Chỉ có thế Đó là toa thuốc của một ông thầy Tàu dạy cho Bảy Viễn, tướng cướp Bình Xuyên, hồi còn làm xì thẩu ở Bình Khang Chợ Lớn. Với hai mắc me chua đó em có thể hạ một lúc ba bà dễ như trở bàn tay. Nhờ bửu bối vàng ngọc đó mà bây giở em có trong tủ không biết bao nhiêu là hột xoàn kim cương.

Dũng đứng dậy, chạy vào phòng lấy ra cái hộp nhỏ khoe với chúng tôi những viên kim cương sáng ngời:
- Đây này. Nói có sách mách có chứng. Không một bà nào chịu nổi em đụ hai tiếng hết. Đụ một tiếng là mấy bà ra tới tấp hai ba lần và lăn quay ra thở Em bảo đảm với mấy chị, năm nay em chẳng cần học hành gì cả mà cũng lấy được mảnh bằng Tú Tài. Một viên nho nhỏ này thôi là cũng có hết các đề thi tủ. Đàn bà bán trôn nuôi miệng. Còn em bán cặc mua bằng. Em quyết đi sĩ quan. Và với tiền làm ra em sẽ vận động xuất ngoại. Học ở Mỹ, em xin hứa là em sẽ đụ Mỹ đen, Mỹ trắng cho lừng trời đế trả thù dân tộc. Mỹ thì được cái củ lớn. Còn chơi dai, xin lỗi không anh nào lại em đâu. Bây giờ chưa xuất ngoại, em kiếm mấy bà sồn sồn đụ để trả thù cho mẹ. Lúc sang Mỹ em sẽ đụ gái Mỹ trả thù cho các chị.

Nói xong một hơi dài, Dũng hớp một ngụm bia, cười sảng khoái, thích thú. Tôi hỏi Vũ, bạn Dũng:
- Vậy còn em. Em có học được chiêu thức của Dũng không?
- Còn phải hỏi. Vũ trả lời. Em đã bảo bốn đứa em bây giờ là bốn ông vua đụ ở vùng Tân Định. Bà nào dâm nhất, giàu nhất, tụi em cũng đã thứ qua. Phải công nhận đụ mấy bà già sướng thật. Cơm no bò cởi Chỉ với hai mắc me chua thôi, tụi em bây giờ muốn gì cũng có.
Chị Oanh bỗng nói khích Vũ:
- Vậy đấy nhưng cậu gặp đến chị là phải chạy làng. Không phải nói khoe với em, chị có thể đụ liền hai tiếng, đàn ông Mỹ nó ra vài lần mà chị chưa thấm tháp vào đâu.

Tôi biết chị Oanh nói khích để lấy cớ đụ thằng bé, chớ tôi còn lạ gì tài ba của chị. Đôi khi, có anh chàng nào bú hay, là chị cũng ba giò bốn cẳng, ra tới tấp trong mồm nó rồi, còn nói gì đến đụ. Có lẽ thấy cậu bé mặt mày xinh xắn, tuổi chưa được 18, chị nổi máu dâm muốn thử, nên lại lên tiếng:
- Em mà làm chị ra được trong vòng nửa tiếng, chị sẽ tặng em một hột xoàn không nhỏ thua mấy hột của Dũng đâu!
Vũ đưa mắt nhìn sư phụ Dũng. Dũng hất cái đầu một cái như giáng điệu của những chàng cao bồi hão hớn trong phim. Cái hất đầu đó cho Vũ biết:
"Thì mày thử với bả một dù đit "
Vũ cầm lon bia ực hết và nói:
- Sưphụ đã cho phép thì đàn em xin nhận lời thách thức của bà chị. Em tên Vũ, hết năm nay thì được 18 tuổi Xin thề với tất cả quý vị ở đây là em sẽ hạ chị Oanh hai quả trong vòng nửa tiếng đồng hồ. Nếu không làm tròn lời hứa, em xin bỏ đất này mà đi.

Vũ đứng lên, cầm tay chị Oanh. Chị Oanh nhìn chúng tôi một lượt, miệng cười chúm chím rất có duyên. Đàn bà nhà này ai cũng có máu thích đụ trẻ con. Nên gặp được Vũ, chị Oanh nhưrồng gặp mây. Chị dắt Vũ đi một mạch vào phòng. Dĩ nhiên, tôi, chị Yến và Dũng cùng theo. Mạnh ai nấy tìm chỗ lén xem trận thư hùng oanh liệt sắp xảy ra.

Gài cửa xong, chị Oanh quay lại hỏi Vũ:
- Đã có hai mắc me chưa?
- Chuyện nghề nghiệp mà, chị khỏi lo? Vũ nói.
- Đâu, cổi quần cho chị xem con cặc được bao lớn mà khoe quá vậy.
Vũ cổi quần, cổi áo, đưa con cặc dài và mập ra. Chị Oanh không ngờ thằng bé có con cặc to lạ lùng nhu thế, nên chị trố mắt, há miệng reo lên:
- Trời ơi! Sao em chưa được 18 mà cặc em to như của người lớn vậy? Đâu có thua gì cặc bồ Mỹ của chị. Chết' Không khéo chị thua em chứ không phải đùa.
- Chưa. Vũ nói. Chị mới thấy nó bên ngoài. Hãy quỳ xuống cầm nó lên quan sát cho kỹ, chị sẽ bất ngở hơn!

Chị Oanh quỳ xuống như một tên nô lệ. Hai tay chị nâng cặc Vũ lên một cách trìu mến. Một lần nữa chị lại trốmắt khi thấy ba sợi lông ngựa được xỏ vào miếng da non dưới bụng đầu cặc. Chị cà thử lưng bàn tay vào, nghe nó đã ngứa, rần rần như kiến cắn và nổi gai ốc. Chị người lên nhìn Vũ khâm phục. Vũ nói:

- Chưa nói tới hai mắc me. Chỉ với ba sợi lông ngựa đó, có lẽ chị sẽ "qua đời" ngay mười phút đầu tiên đụ với em. Bây giờ chị cổi truồng ra đi cho em bú lồn chị.
Chị Oanh răm rắp làm theo lời Vũ bảo. Khổ người cao ráo, bộ lông lồn dày như đám cỏ rậm. Hai trái vú cưng cưng nhọn hoắt. Chị Oanh đứng đó nhìn sững sờ con cặc của Vũ chỉa sang rất hung hăng. Chị chỉ mong Vũ đè chị ra đụ ngay t~c khắc để chị được thưởng thức ba sợi lông ngựa. Nhưng Vũ bế chị đến, đặt chị ngồi trên bàn viết, rồi Vũ banh háng chị ra và nói:
- Chị phải thưởng thức nghệ thuật bú lồn của em. Bảo đảm lâu nay chị đã đụ nhiều thằng Mỹ, nhưng chưa bao giờ có được cái sung sướng thần diệu như ngày hôm nay.

Nói xong, Vũ lấy cái bao lưỡi nylon có gai, tròng vào chiếc lưỡi. Nó chỉa ra hàng chục chiếc gai trông như quả chôm chôm. Lại một lần nữa, chị Oanh trố mắt nhìn kinh ngạc. Chị chưa kịp hoàn hồn thì Vũ đã cho núệng vào lồn chị, vạch lông ra, đút chiếc lưỡi gai vào rà dọc theo hai mép lồn. Trong phút chốc, chị Oanh co rúm người lại, hai tay vò nát đầu tóc Vũ. Miệng chị chu lên hú mang dại.

Vũ nói đúng. Chưa bao giờ Oanh có được cái cảm giác sung sướng tuyệt với như thế. Những chiếc gai nylon nhọn, mềm mại, thướt tha, êm đềm lướt nhẹ trên vùng da non đỏ loét của cừa mình chị Oanh. Chịu không nổi hàng vạn cảm giác sung sướng cùng cực do chiếc lưỡi cà vào, nhưng vì đã trót xưng hùng xưng bá với Vũ lúc nãy, nên bà chị chỉ biết nghiến răng mà chịu đựng. Hai tay chị đấm bịch bịch vào vai Vũ.

<< Lùi - Tiếp theo >>
truyen sex
Bản quyền thuộc về hay24h.wap.sh

Trả Thù Dân Tộc p11

Truyện người lớn
Trang 11 trong tổng số 23

Ba chị em tôi đá chân nhau và nhột nhạt trong lòng. Không biết bố sắp cho chúng tôi bài học gì đây? Bố nó tiếp:
- Các ông ấy bảo rằng thì là trong các bar, bây giở có những bà đang có chồng con, cũng vào uống rượu và ngủ cả với Mỹ để kiếm đô la. Tôi không tin thì họ dẫn tôi qua hàng xóm giới thiệu một vài ông chồng đang đau khổ với hoàn cảnh đó. Một ông có bà vợ xuống Sài Gòn bán bar, mỗi tuần về nhà một lần. Một ông thì có bà vợ hằng đêm đưa Mỹ về nhà làm tình. Một ông thì đêm đêm lấy Honda đưa vợ lên Long I3ình bán bar, rồi đứng ngoài chờ đến một hai giờ sáng rước vợ về... Đại khái thì câu chuyện là như vậy. Nên tôi buồn cho đất nước, cho dân tộc mình quá !
Mẹ tôi hỏi bố:
- Thế có ông nào nhận quà của Mỹ để con gái ông ấy lấy Mỹ không? Chắc là có mà các ông ấy không dám nói ra đó thôi!

Bố biết mẹ hỏi một câu khó trả lời. Mẹ đang rọi ngọn đèn vào thân phận của bố. Mẹ đang đưa ra một sự thật não nề cay đắng đang gậm nhấm cái nề nếp gia phong đạo đức của gia đình tôi. Bốcực đoan, bảo thủ, nhưng vẫn sa vào chước dám dỗ. Bố buồn cho đất nước, cho dân tộc mà quên rằng bốđang cởi xe Honda do tiền Mỹ mua, uống rượu Mỹ, nằm máy lạnh Mỹ, ngồi salon Mỹ, đánh răng bằng kem Mỹ, mặc áo quần Mỹ...

Cả nước đang cuốn theo chiều gió của đồng đô la. Một mình bố ngược dòng, cố ngoi lên với nếp sống đạo đức, thanh bần mà rồi cũng bị mãnh lực của đồng đô la cuốn trôi. Báo chí Mỹ đăng tin phi cơ Mỹ đã thả hằng triệu chai bia lên đường còn Hồ Chí Minh, hằng triệu chiếc radio vào những mật khu cho cán binh Cộng Sản, hằng triệu bao gạo lên Hà Nội. Và nếu Mỹ tiếp tục rải gạo lên Hà Nội thêm một tuần nữa, cờ hồng của Bắc Việt sẽ biến thành cờ trắng. Và tất cả bộ đội của Hà Nội sẽ bỏ hết súng phòng không, dân chúng sẽ bỏ hết sản xuất, cán bộ đảng viên sẽ bỏ hết việc nước việc đảng mà chạy túa ra những cánh đồng bỏ hoang để nhặt gạo Mỹ. Nhưng Mỹ không muốn thắng Hà Nội bằng cách đó nên đã ngưng dội gạo. Xem thế thì biết cái lý của kẻ mạnh bao giờ cũng thắng. Và mãnh lực của đồng tiền bao giờ cũng là trên hết. Điều này thì thời nào cũng đúng. Bố ngồi thu người lại, trầm tư, rồi nhìn mẹ, bỗng ông hỏi:
- Sao hôm nay trông bà bơ phờ như nhuốm bệnh vậy?
Mẹ vừa hỏi khó bố một câu, bây giờ bị hỏi lại.
Mẹ liếc nhìn chúng tôi, mim mím cười rồi nói cho qua chuyện:
- ờ thì trở giởi. Người tôi hơi khó chịu.

Suýt nữa tôi bật cười thành tiếng. Mẹ không dám nól là mẹ vừa mới đụ thằng bé ngồi trước mặt bố kia một trận tơi bời hoa lá. Nó đã làm bà ra đến ba lần liên tục. Nó đã làm bà tê tái gân cốt, căng thẳng tủy não. Nó đã tặng bà những kiểu bú lồn độc đáo, những kiểu đụ tân kỳ mà từ thuở bé đến giờ, bà chưa từng được hưởng qua dù là hồi còn ở ngoài Bắc, bà đã một lần ngoại tình. Rồi tự nhiên vì mặc cảm bời câu hỏi, bố bỗng nói:
- Nói nhưcon Yến nhiều khi nghe cũng phải. "Gặp thời thếthế thời phải thế. " Tôi đã không sao lắc đầu được với những cám dỗ thì thôi, con Oanh nó có đi lấy Mỹ cũng đành.

Bố quên là chị Yến và cả tôi nữa cũng đã nằm dưới bụng Mỹ để Mỹ đụ nhiều lần rồi. Bố lại nói tiếp:
- Miễn sao tôi vẫn còn giữ được bà cho tôi là đỡ tủi? Tôi liếc thấy mẹ cười chúm chím. Tôi nhớ lại hồi nãy, chiếc miệng đó của mẹ đã ngậm tràn mồm con cặc bự và dài của Cơ mà bú ngon lành, say sưa. Mẹ ăn khúc gân, ngoạm tràn miệng khúc gân xinh xắn của Cơ và quên hết cõi đời ô trọc này. Giữa lúc đó, Dũng dừng xe Honda trước cổng, vào nhà cùng ăn trưa với gia đình. Vui miệng Dũng kể cho mọi người nghe:
- Thật không thể tưởng tượng được! Con mới nghe mộtchuyện động trời không thể tin được mà nó đang xảy ra.
Bố nhìn Dũng, bảo:
- Chuyện gì ghê gớm vậy? Nói cho cả nhà nghe với con.
- Dạ, thưa bố. Chuyện mà thằng Khả bạn con, vửa bị bố nó đưa ra tòa ly dị vì bà ta ngoại tình với một thằng bé mới có 17 tuổi.
- Cả nhà, ngoại trừ bố và Dũng, đều giật mình. Nhưng không ai dám để sự lo ngại hiện ra trên nét mặt. Dũng bình thản nói tiếp:
- Không ai biết thằng bé đó ở đâu và quen được với bà ta cách nào, lúc nào. Hằng ngày bố thằng Khả đi làm ở Bưu Điện, là ở nhà thằng bé đến ngủ với bà ấy. Chuyện tiếp tục xảy ra như thế hằng mấy tháng. Một hôm, ông đang làm việc bị cảm nặng, nên phải xin phép về nhà nghĩ. Về đến nhà, mở cửa phòng, ông tá hỏa nhìn thấy thằng bé và vợ ông đề trần truồng ôm nhau làm tình một cách say sưa.
Thằng bé hoảng quá mặc đồ dông mất. Ông thưa cảnh sát làm biên bản. Ra tòa, quan tòa hỏi tại sao bà làm chuyện tồi bại như thế. Bà thản nhiên trả lời: "Thưa quan tòa. Bởi vì chồng tôi đã bất lực cả mườl năm nay. "

Tôi giật mình, vì không biết lúc nãy Dũng có nhìn lén lúc mẹ đụ Cơ hay không. Sao mà câu chuyện Dũng kể nó giống hoàn cảnh của mẹ quá. Nhưng người thực sự giật mình bây giờ không phải là mẹ con chúng tôi, mà là bố. Vì bố biết mình là mẹ ông già bất lực. Và nhưmẹ kể là từ bảy năm nay, chuyện chăn gối đã trở thành như nước ốc để nguội. Nhưng mẹ tôi thông minh, nói một câu vớt vát mặc cảm của bố:
- Cả triệu người chắc mới có mẹ bà mất nết hư thân đó. Gái chính chuyên thì chỉ một chồng. Các con không nghe ông bà có câu: "Chưa chồng thì đi dọc đi ngang. Có chồng thì chỉ một đàng mà đi. " Tình nghĩa vợ chồng là keo sơn. Dù người chồng có bị bất lực thì mình cũng phải cố mà chịu, vì đó chẳng qua là số phận mà thôi!

Gương mặt bố hơi vui, pha chút hãnh diện. Bố như đang chết chìm, được mẹ tôi đưa tay vớt lên. Vì ông tuyệt nhiên không biết một chút gì về chuyện vừa mới xảy ra tại phòng khách này và trong phòng chị Oanh.
"Kiểu đụ này mẹ chưa từng được hưởng qua các con ơi!"

Tôi như con mẹ điên. Không còn biết mình là ai nữa. Không cần biết ngoài kia có khách đang dự tiệc Lần đầu tiên trong đời tôi được một cảm giác sướng kinh hồn. Tự nhiên, tôi mê chàng sĩ quan da đen Peter này quá. Lúc bấy giờ, tôi nghĩ chẳng còn có ai trên đời này có thể thay thếnổi Peter trong tim tôi Chỉ tưởng gặp nhau chốc lát để thỏa mãn xác thịt. Không ngờ Peter đã thu hồn vía tôi với hàm râu cằm độc đáo. Hèn chi chàng đã bảo đi chơi với gái giang hồ, mà họ còn không thèm lấy tiền và còn xin đụ tiếp thêm một lần nữa. Tôi phải tin lời của Peter.

Và Trời ơi! Peter đang dùng hàm râu mà dũa hột le của tôi kìa. Đụ má mày Peter. Mày làm bà sướng quá mất đi thôi. Bỗng không hiểu sao tự dưng nước mắt tôi trào ra. Đàn bà có hai loại khóc. Khổ quá thì khóc Mà sướng quá cũng khóc. Nước mắt tôi tuôn ra ngon lành. Chưa bao giờ tôi có cảm giác lạ lùng như thế.

Tôi không còn kiểm soát được tôi nữa. Hột le của tôi vừa sướng, vừa giật bưng bưng, vừa tê tái với nghệ thuật cà râu của Peter. Nhất định tôi phải lấy Peter và giữ chàng làm của riêng. Không cho chàng bú lồn ai nữa cả. Không cho chàng đụ ai nữa cả. Giữa lúc tôi đang kêu gào thảm thiết, Peter quỳ xuống, đâm đầu cặc vào cửa mình tôi ngọ nguậy. Chàng thử nhấn vào để xem phản ứng của tôi. Tôi ríu cả mắt lại chờ đợi và nói:
- Mau lên. Đụ em đi. Đụ em ngay tức khắc đi. Peter từ từ nhấn vào. Cứa mình tôi như phựt lửa. Tôi nghe cặc Peter đâm vào từng đoạn. Sướng tê người. Tôi chồm người lên nhìn. Nó đen thùi lùi, láng bóng, đâm sâu vào dần dần trong lồn tôi. Cặc Peter tiến vào đến đâu tôi cảm thấy đến đó. Tôi vẫn nhìn chú bé đen thùi lùi tiến hết vào lồn tôi. Tới đó tôi mới bậtngửa ra mà thưởng thức. Không thể tưởng tượng được là lồn tôi đã nuốt hết khúc gân dài thượt như cặc ngựa đó của Peter. Tôi nghe hơi thốn nơi tử cung. Nhưng có sao đâu chàng ơi! Nắc đi. Như vậy đó. Đúng đấy Peter. Mạnh lên càng tốt. Em không đau đâu. Đụ thì sướng chứ làm gì có đau. Nắc mạnh nhưFred đã nắc mẹ hồi nãy. Thân này kể như bỏ rồi Peter ơi! Trời ơi! Thánh thần thiên địa ơi! Một thằng Mỹ đen nó đang hãm hiếp con đây nè, Trời!

Peter không thèm nhìn tôi. Chàng đang nhìn bửu bối đó đang thực hiện công tác chiếm lồn, chiếm tim óc tôi. Tôi không còn la thành tiếng được nữa. Tất cả thần kinh của tôi đã tê cứng, chết lịm trong nỗi sung sướng vô cùng tận.

Thân hình lực lưlỡng đen thui của Peterđang mạnh bạo hẩy đít tới nắc vào lồn tôi nhưng cú đụ làm rung cả giường chiếu. Tôi đưa hai tay tự bóp vú của mình để tăng thêm cơn khoái lạc với những cú nắc của Peter. Nước mắt tôi lại ứa ra. Có lẽ nhiều lắm vì tôi cảm thấy ướt cả khuôn mặt. Tôi không thèm chùi. Cứ để đó nhưmột chứng tích của tình yêu, của sự tột cùng hạnh phúc xác thịt mà tữ nhỏ đến giờ tôi mới được hưởng lần đầu.

Người ta đã vu khống để chửi Mỹ đen. Không được Mỹ đen đụ rồi người ta tưởng tượng đủ thứ để bêu xấu những ông vua tình dục. Người ta sợ tất cả hàng triệu người đàn bà Mỹ trắng kéo nhau đi tìm Mỹ đen để được đụ, nên phải kỳ thị. Hãy đụ Mỹ đen như tôi đang đụ Peter, sẽ không còn nhạc, không còn thơ hay văn chương nào đủ ngôn từ để diễn tả, để ca tụng đúng mức nỗi khoái lạc thần tiên khi được đụ với Mỹ đen! Tôi phải diễn tả như thếmới may ra có thể nói hết cái tuyệt vời thần tiên trong cuộc truy hoan này.

Peter nắc đẹp và nhuyễn nhừ như cái máy. Tôi thở không kịp để lấy hơi mà thụ hưởng những đợt sướng tràn ngập trong lồn tôi theo từng cơn nắc. Tôi ngộp thở, nhưng Peter không ngừng nghỉ. Nên tôi kéo chàng nằm sà xuống trên người tôi. Tôi chẳng thấy chàng nặng ký tí nào. Chàng ấp tôi như con đại bàng ấp trứng. Hai tay tôi choàng lên ôm lưng Peter nhưng không giáp vòng. Hai chân tôi quấn chặt lấy cặp đùi to tướng của Peter mà nghe như còn lỏng lắm. Tôi muốn có ai lấy giây trói cứng chàng với tôi thật sát thật chặt để hai thân xác của chúng tôi mãi mãi dính chặt vào nhau. Tôi muốn chàng đụ cho bề lồn tôi ra, cho vỡ đít tôi ra, cho tôi bẹp dúm như miếng bánh tráng càng tốt. Peter đưa tay vuốt mắt tôi hỏi:
- Em có sao không?
Em không sao cả. Anh hãy đụ em nữa đi. Nhiều hơn nữa đi anh.

Liên tục nhưnhững tràng đại liên, Peter nắc mạnh và đều đặn. Và, chỉ có gần hai mươi phút. Tôi nhắm nghiền hai mất, nghe tù trong xa, sâu thẳm, nước lồn tôi tuôn ra ào ạt. Tuôn ra xối xả theo nhịp nắc của Peter. Tôi nghiến răng, bậm môi, ngắt mạnh bắp vai của Peter theo từng đợt sung sướng. Nhưng Chúa ơi? Peter vẫn không ngừng. Chàng vẫn liên tục vã vào cửa mình tôi những cú nắc kinh hồn bạt vía.

Ra xong, tôi nằm thừ người ra đó cho Peter muốn đụ bao nhiêu đó thì đụ. Peter toát mồ hôi ra ướt đẫm cả ngực, mà nhịp nắc vẫn không lơi. Chàng đụ tôi thêm nửa tiếng đồng hồ nữa thì bỗng dưng chàng gầm lên nhưsưtùđảng vồ mồi. Rồi chàng trân người, gồng cặc bắn từng loạt tinh khí thật mạnh vào lồn tôi nghe rõ mồn một.

Peter bắn ra nhiều lắm, tinh khí chàng tràn ra ướt đẫm cả chòm lông lồn của tôi, tràn xuống bắp vế tôi Rồi chàng nằm bật ra thở. Lúc bấy giờ tôi mới có thì giờ nằm chồm người lên quan sát con cặc bự, dài dị kỳ của Peter. Đã bắn tinh ra rồi, đã xìu rồi, mà khúc chả vẫn to và dài nhưcon cá lóc. Đầu óc tôi đã tỉnh mà tôi vẫn chưa hiểu làm sao lồn tôị lại có thể nuốt hết cả khúc gân dài và to như thế của Peter. Tôi nghĩ nhiều lắm lồn tôi cũng ráng nuốt được một nửa khúc là quá lắm rồi. Không ngờ, tôi lại cả gan nuốt nguyên cả một con thuồng luồng gồ ghề như
thế?

Một tay tôi cầm nó, vờn, vọc chơi nhưthuở bé tôi vẫn chơi búp bê. Một lúc sau, nó lại sống dậy, từ từ cương nở to ra trong bàn tay của tôi. Nó ngỏng đầu lên, giật giật như anh chàng say nlợu ngất ngư. Tôi khoái quá và cũng phục Peter quá. Chàng vừa mới ra nhưthác lũ, mà bây giờ đã sẵn sàng lâm trận. Tôi ngồi hẳn dậy, hai tay vuốt êm đềm "thằng bé. " Tôi nâng đùm dái to thừ lừ của Peter lên và hôn nồng nàn như hôn một đóa hoa quý. Tôi chà nguyên con cặc vào tóc tôi mắt tôi, môi tôi và tôi ngoạm nó, ăn nó, nuốt nó một cách say sưa vì cơn dâm lúc nãy của tui mới được thỏa mãn có một phần. .
Lần này, nhất định tôị bất Peter phải đụ tôi thật dài, thật lâu cho tôi hoàn toàn thỏa mãn máu dâm mà lâu nay tôi vẫn hằng mong ước. Peter nhìn tôỉ, hỏi:
- Em yêu. Bộ em muốn đụ anh nữa hả?
- Yes.
Một tiếng Yes khắng khái và tự tin. Vì thật tình. mà nói, với Peter, tôi có thể đụ suốt ngày, không chán. Tôi phải thành thật thố lộ như thế, không che dấu, úp mở. Tôi không thích cái thói giả tạo "em chả, em chả " rồi cuối cùng cũng lấy Mỹ như đám con bà Đàm ở đầu xóm. Hai cô gái đó lúc nào cũng áo trấng, tóc thề, đội nón bài thơ, tay cầm cặp sách. Mà cứ tối đến là đi xích lô ra Tự Do, Trần Quang
Khải thay áo đầm sexy ngắn củn cỡn bước vào các bar, uống bia Sàigòn Tea và đi khách có hôm đến 20 anh Mỹ, trắng có, đen có.

Tôi yêu Mỹ đen, tôi yêu đụ cho dữtợn, điên cuồng thì tôi thú thật cũng có chết thằng Tây nào đâu. Vì yêu đâu phải là cái tội. Để Peter nằm sóng soài ra đó mà thưởng thức. Tôi ôm cặc chàng mà nựng, mà yêu mà thương nhưthương một em bé. Lưỡi tôi liếm khắp thân cặc. Tôi làm cho nó ướt nhẹp nước miếng trước khi ngậm và bú no nê, tràn cả miệng.

Peter kê hai gối dưới cổ, nâng đầu cao lên để nhìn tôi bú cặc chàng. Bú đã mồm tôi lại trét cặc lên mặt, lên vú và tôi trườn người lên ngồi ngang người Peter. Tôi canh đầu cặc cho ngay miệng lồn, và từ từ ngồi xuống. Tôi cúi nhìn "thằng bé " một lần nữa đang chui vào lồn tôi một cách chật chội khó khăn.

Ai tưởng cặc lớn đút vào lồn mình bị đau là lầm. Nhờ có nước lồn trơn tru, cặc Peter vào tuy có chật chội, nhưng toàn thân tôi rung chuyển vì cơn sướng tột độ, tê tái đang tràn ngập thân xác tôi. Tôi sướng đến độ không còn biết và cảm thấy gì nữa cả. Chung quanh tôi, mọi vật đều mơhồ, mờ nhạt, hựảo. Tiếng nhạc kích động ngoài phòng khách vang vào mà tôi nghe như thật xa xăm vọng lại.

Tôi ngồi lên xuống nhắp lồn trên con cặc của Peter. Động tác chậm chạp, khoan thai, nhưng cái nào đích đáng cái đó. Toàn thân người tôi rung động theo cơn sướng đang ào ạt tràn tới. Peter há miệng ra, rồi nghiến răng lại thở dốc. Chàng trợn mắt, hai tay với lên bóp vú tôi. Thật tình lúc đó tôi dùng cặc Peter để làm cho mình sướng chứ không phải chủ tâm làm cho Peter. Vậy mà anh chàng có vẻ yêu tôi, cám ơn tôi. Peter càng bóp mạnh hai vú tôi, tôi càng điên lên vì cơn sướng. Tôi nhăn mặt, dộng xuống nhanh hơn. Cặc Peter to và dài quá, nên tôi đụ kiểu này mới lý tưởng.

Tôi nghe có tiếng cườikhúc khích đâu đó ở phòng ngoài, nên biếtchắc có người đang xem tôi đụ Peter. Tôi càng khoái hơn, càng đụ mạnh bạo hơn, lãng mạn hơn cho họ thèm. Giống như tôi xem mẹ đụ Fred lúc nãy. Thỉnh thoảng tôi nâng đít thật cao cho cặc Peter chỉ còn dính đầu cặc nơi miệng lồn, rồi tôi dộng sâu xuống lút khất. Nhưng lúc tôi xay lúa, nghĩa là tôi trịn lồn sát xuống chòm lông dái của Peter, rồi cứ thế tôi sàng vòng vòng. Peter vặn mạnh người, cong đít lên, đưa cả thân tôi lên cao, rồi thả đánh bịch xuống giường. Vì đầu cặc chàng trong lồn tôi đang va chạm vớinhững bộ phận lồi lõm của tử cung.
Peter la lên:
- Trời ơi' Em làm con mẹ gì đấy? Sướng quá em ơi! Tôi không thèm trả lời. Tôi nhấm mắt, bậm môi, mặc kệ mồ hôi đang túa ra như tắm. Tôi quyết đụ cho mình thật sướng. Vì ngày mai biết có còn cơ hội ngàn vàng như thế này hay không? Biết thằng Mỹ đen khác có bửu bối to và dài như thế này không? Mày muốn la, muốn hỏi gì mặc kệ. Bà hưởng cái đã.

Tôi tiếp tục dộng cừ như thế thật lâu mà không thấy mỏi chút nào. Hình như trong khi đụ như thế, nước lồn tôi vẫn lai rai, âm ỉ tuôn ra. Vì cả bộ lông dái của Peter ướt đẫm. Sau hơn nữa giờ thụt cặc, toàn thân tôi chuyển động. Tôi kẹp hai đùi lại, nằm sát người Peter, nhắp lai rai để nghe lồn mình tê táivới cái ra xối xả kéo dài cả phút. Tôi ngắt, tôi bấm, tôi đấm cả vào ngực Peter thùi thụi cho đã cơn sướng. Tội nghiệp, chàng cắn răng, gồng mình chịu đựng.Tôi đã tuyệt đích thần tiên. Tay chân tôi bủn rủn. Giống hệt mẹ tôi lúc nãy, tôi nằm im lặng trên người Peter mà thở.

Mười lăm phút sau, hai chúng tôi mặc đồ đi ra phòng khách giữa tiếng vỗ tay của mọi người. Mặc kệ, tôi ngồi cạnh Peter, ôm cánh tay chàng mà tựa, mà nhõng nhẽo. Chị Oanh hỏi:
- Còn nhớ Quân với cặc không?
- Quên hết rồi. Tôi bảo. Chị Oanh ơi. Em chưa bao giờ sướng tuyệt trần như ngày hôm nay. Sướng quá chị Oanh ơi.
Chị Oanh bảo tôi:
- Thôi đừng diễn tả nữa để người ta phát thèm. Lúc nãy chị có xem nên chị thấy chưa bao giờ em say sưa và đam mê như thế. Dũng với Vũ cũng có xem em đụ Peter. Hai anh chàng gần "chết. "
Vũ nói:
- Thế này không khéo đàn ông con trai tụi em đi góa hết. Thua! Thua thấy rõ. Không có gì mình địch lại Mỹ hết. Nhìn chị chơi Peter khoái thì có khoái, nhưng em tủi thân quá. Cho nên em với Dũng, hễ bắt bồ được với đứa con gái nào là tụi em chơi ngay tức khắc Không có ái tình tiểu thuyết vớ vẫn nữa. Để mất em là em bay theo Mỹ liền. Mà gặp Mỹ đen như anh chàng Peter này thì Võ Tắc Thiên sống lại cũng chết. Kinh hồn khiếp vía quá. Con cặc của nó như thế thì trên mặt có thẹo nó cũng trở thành đẹp trai. Chị mà đã mê thì em nghĩ không còn cô gái nào chê được Mỹ đen nữa hết.

Vũ tâm sự với tôi với dáng điệu của mộ.t con người thất vọng vì thua cuộc. Trông giống hệt như anh chàng Quân khi đụ tôi mấy tháng trước đây. Riêng Dũng thì không, vì Dũng đã quen với cái không khí và lối sống này của chúng tôi rồi. Với lại nó phản đối làm gì cho nhọc thân. Đến bốtôi còn phải buông tay đầu hàng, thì nói gì đến Dũng. Vả lại, John bồ chị Oanh cũng đã mua tặng Dũng một chiếc xe Honda. Alex, bồ chị Yến tặng Dũng một giàn máy stereo, giữa lúc bạn bè Dũng phải đi học bằng xe đạp Nghĩa là trong nhà này, ai cũng đã bị mua chuộc, người nào cũng đang hưởng ơn mưa móc của Mỹ. Người nào cũng đã bị Mỹ dán mồm bằng quà tặng. Dũng phải nhắm mắt làm ngơ, bịt tai giả điếc.

Chứ mỗi lần chúng tôi đụ ai là tiếng rên la vang lừng trời. Rồi sách báo, phim ảnh rải rát tràn lan khắp mấy căn phòng của chúng tôi, làm gì mà Dũng không thấy, không biết, không nghe. Dũng nói với Vũ:
- Cái thằng này. Sao mày gàn thế! Hơi đâu đi lo biển đông đầy nước, Trường Sơn quá cao. Cuộc đời nó đã thế, mình cứ sống theo nó có được không. Sau này đi sĩ quan, nếu được sang Mỹ du học, lúc bấy giờ, tai hứa chắc với mày, là tao sẽ trả thù dân tộc. Tao sẽ gạ mấy em mới lớn, tao làm thịt hết cho đã...
Vũ nhìn Dũng rồi cười rũ rượi:
- Thôi. Con xin bác. Chừng nào đi sĩ quan hẵng hay. Nó còn tùy vào hai mảnh bằng Tú Tài của bác nữa bác ạ. Mà như cái kiểu tối ngày cứ xách Honda đi đụ mấy bà già để kiếm tiền lẻ thế kia thì kiếp nào mới giật được? Chuyện đi Mỹ của mày coi mơ hồ như phim kiếm hiệp.

Tôi hơi sững sốt khi nghe Vũ "phun" chuyện của Dũng. Có thật Dũng đang đi đánh đ với mấy bà già để kiếm tiền? Vừa lúc đó, Dũng cáu quá cũng phản
phé:
- ừa, tao thế đấy? Bởi có vài ba thằng "nhí" đến đây ngủ với mẹ tao, thì tao cũng trả thù bằng cách đi ngủ với mấy mẹ già khác cho bỏ ghét. Mà con mẹ nào cũng cưng tao, cho tiền xài phủ phê. Còn hơn mày, vát cặc đi suốt ngày mà có tìm được cái lỗ nào để kiếm cơm không? Tao không giới thiệu mày cho bà chủ tiệm Đông Phương, thì làm gì bây giờ mày sạch sẽ tươm tất đến thế?

Ghê chưa, cả hai cậu bé mặt còn non choẹt mà đã đi làm đ đực rồi. Tôi hỏi Dũng:
- Em nói sao? Em đã thấy cậu nhí nào đến đây ngủ với mẹ. Nói cho chị nghe đi!

Dũng cười cười với vẻ khinh đời.
- Chị giả vờ hay hỏi thật đó? Em nghĩ là chị đã thấy mẹ đụ thằng Quân, thằng Cơ, hai Đứa học trò của chị Yến và chị Oanh rồi chứ. Rồi mới vừa lúc nãy mẹ đụ với thằng Mỹ đen Fred. Nhưng phần ai nấy lo. Nó không can dự gì đến cuộc sống của em. Mạnh ai nấy chơi. Cuộc đời là thế, thì mình phải sống theo thế. Lúc thấy mẹ đụ thằng Quân ở đầu xóm, em hơi kinh ngạc, vì không thể ngờ bà cụ đã 45 tuổi mà vẫn còn dâm. Nhưng bây giờ, sau khi em đã làm tình với hằng chục bà từ 40 đến 55, em mới khám phá ra một điều là càng già, các bà càng dâm. Mà chồng các bà càng già lại càng yếu sinh lý. Nên bà nào cũng có khuynh hướng muốn đi tìm bọn con trai khỏe mạnh nhưem với Vũ đây. Đụ bà già mình yên trí vừa đã, vừa có tiền, vừa được cưng hơn trứng.

<< Lùi - Tiếp theo >>
truyen sex
Bản quyền thuộc về hay24h.wap.sh

Trả Thù Dân Tộc p10

Truyện người lớn
Trang 10 trong tổng số 23

Sáng sớm hôm sau mẹ đã bắt đầu chờ Khâm. Thời gian dài nhưthếkỷ. Buổi trưa, Khâm đến. Mẹ mừng rỡ như ngày Tết, dắt ngay Khâm vào phòng. Mẹ cởi truồng hết ra, nằm tênh hênh trên giường dạy cho Khâm bú lồn. Khâm cũng trần truồng và vụng dại liếm, bú lồn mẹ một cách rất trẻ con. Khâm chưa biết bú. Mẹ phải dạy:
- Cô banh sẵn lồn ra rồi đó. Em cứ việc ngậm vào hột le đó mà bú thật mạnh cho cô sướng. Nhanh đi! Đó, Khâm ơi? Mạnh nữa đi. Bú mạnh nữa đi Khâm. Trưa nào chúng mình cũng vào đây đụ một cái nghe anh!

Mẹ dạy cho Khâm cả cách đưa lưỡi vào thật sâu trong lồn mẹ mà ngoáy, hoặc dùng đầu lưỡi nhọn mà đánh lăn tăn ở đầu hột le, hoặc liếm dọc hai mép lồn, rồi cạp sâu vào mà móc cái mồng đốc. Với bố, mẹ chả bao giờ được hưởng những cảm giác sung sướng như thế. Bố chả biết gì về kỹ thuật đó thì chớ. Mà mẹ cũng chả dám dạy bảo cho bốlàm đúng theo ý mình thích, vì bốquá nghiêm trang. Cái cung cách sống của bố như một ông thầy đồ. Khay nước trà, cái điếu cày bình rượu nhỏ, cuốn sách chữ Nho. Những thứ đó không ăn nhập gì đến sự đòi hỏi sinh lý dữ dội của một cô vợ trẻ.

Cho nên, khi gặp Khâm, mẹ tận hưởng cho bằng hết, vì biết bao giờ còn dịp ngàn vàng như thế. Cũng may nhà của bố nằm trên một khu đất riêng biệt. Không lân cận với hàng xóm láng giềng, nên cũng tránh được sự dòm ngó Khâm. Nhất là khi mẹ sướng quá được Khâm đụ, có la lớn mẹ tí cũng chẳng ai nghe. Khi biết bú rồi Khâm có vẻ thích món này. Mà mẹ cũng thích nữa. Sau khoảng một tuần, Khâm đã bắt đầu thành thạo. Lúc đó, mẹ bày ra cảnh lộn đầu bú nhau. Khâm thật sự si mê mẹ. Và mẹ cũng mê Khâm nữa. Nếu không sợ bị mang tiếng thị phi, có lẽ mẹ đã cuốn gói trốn theo sống với Khâm ở một nơi kín đáo nào đó...
- Và như vậy, mẹ đã không có chị Yến và con phải không? Tôi hỏi.
- ừ có lẽ thế. Tình mẹ với Khâm chỉ kéo dài được đến cuối niên học. Bố nghỉ hè. Khâm thì không còn có cơ hội đến viếng mẹ nữa. Suốt ba tháng hè, mẹ sống như chiếc hoa héo. Mẹ nhớ Khâm điên cuồng, quay quắt. Mẹ nhớ những lần Khâm nầm trên người mẹ đụ cả tiếng đồng hồ, và cùng ra với mẹ nhiều lần. Mẹ nhớ sức lực dồi dào của Khâm đã làm mẹ thỏa mãn tột cùng. Không như bố, bố ra xong là hết. Mặc kệ mẹ còn nằm đó chới với, băn khoãn. Mẹ đã không ra được, hay không ra kịp với tốc độ quá nhanh của bố biết bao lần rồi. Những lần như thế mẹ như con thú dữ, nằm khóc một mình với gối chăn.

Rồi từ đấy đến giờ, mẹ như chiếc lá khô trôi theo giòng suối. Niên học mới bắt đầu, nhưng Khâm đã lên lớp khác. Chàng chắng còn có lý do gì để tới lui thăm viếng mẹ từng buổi trưa như tnlớc nữa. Bây giờ được con cặc giả của Oanh, tập sách người lớn của Oanh. Nhờ những thứ ấy của Oanh mà mẹ đã đỡ khổ nhiều lắm...

Chị Oanh ôm siết mẹ với nỗi xót xa. Nếu không nghe mẹ kể, chúng tôi cứ tưởng mẹ sống thật hạnh phúc với bố! Cũng như cả xóm này, ai cũng nghĩ ba chị em tôi đại phúc lắm mới có được sinh ra trong mọt gia đình với một người cha mô phạm như ông. Chị Oanh an ủi mẹ:
- Mẹ đừng lo! Chúng con thành gái lỡ thì cũng vì bố. Chúng con đã trải qua và chịu cái khổ của mẹ nhiều rồi. Con tình nguyện sẽ là đứa con là mẹ "hồi sinh".

Giữa lúc đó, chị Yến lái xe về. Chị vào nhà với mẹ cậu bé tuổi khoảng của Quân, nhưng ăn diện rất đàng hoàng và đẹp trai. Yến dắt tay cậu như một nhân tình, rồi giới thiệu:
- Đây là Cơ học trò của con. Còn đây là mẹ cô, chị Oanh, Hiền em cô. Em ngồi đây uống nước, để cô vô thay đồ một chút.

Cơ cúi đầu chào lễ độ. Lại một con nhạn nữa rơi vào tay chị Yến. Con nhạn nào đã vào nhà này rồi cũng bị chị em tôi bề hội đồng. Tôi ngắm Cơ. Chàng có vẻ con nhà giàu, chịu chơi. Nhìn Cơ thật lâu rồi
tôi hỏi: .
- Cơ đi đâu với chị Yến mới về vậy?
- Dạ đi ăn, đi sắm áo quần. Suốt buổi sáng bây giờ mới về. Cô Yến thương em lắm. Mỗi lần đi phố là cô dẫn em đi theo...

Chị Oanh để chúng tôi ngồi đó nói chuyện, chạy vào phòng Yến thuật hết chuyện sáng nay nơi phòng mẹ, chuyện mẹ với Khâm cách đây trên 20 năm. Xong chị trở ra. Cũng như chị Oanh, chị Yến ngồi sát bên mẹ, ôm bà thương xót rồi kề tai nói nhỏ điều gì đó với mẹ, tôi không nghe. Nhưng khi nghe chị Yến nói xong, mẹ nhìn Cơ quan sát rồi bẽn lẽn. Mẹ trả lời giọng nhỏ nhưng tôi nghe:
- Bé quá Yến à ! Không được đâu ! Xấu hổ chết đi được ! Mẹ già rồi...
- Trời ơi! Chị Yến nói. Bé với chả bé. Cứ thế rồi mẹ nhịn thèm suốt một đời sao? Ngày trước mẹ cũng đã ngủ với Khâm, cũng bé. Bây giờ Cơ thì cũng bằng tuổi của Khâm thôi. Có bé hưn đâu. Để con hỏi Cơ cho mẹ nghe nhé. Cơ, năm nay em bao nhiêu tuổi rồi?
- Thưa cô, em 17 tuổi rưỡi.
- Đấy lớn hơn Khâm nữa. Mẹ nghe chưa?

Từ lúc đó tôi thấy Cơ cứ nhìn bà cụ. Thực ra bà là mẹ, nhưng trông bà trẻ chỉ đáng là chị chúng tôi thôi. Cơ càng nhìn, mẹ càng bẽn lẽn như con gái mới biết yêu. Tôi hiểu chị Yến có nhã ý cho mẹ "dùng" thử mà mẹ cứ ngại ngùng. Không phải ngại ngùng với Cơ mà chính là với chúng tôi. Bà chưa quen cái không khí tự nhiên trao đổi của chúng tôi. Nên chị Yến tấn công tiếp:
- ừ đi mẹ. Thử đi mẹ. Nhanh không bố đi dạy về, mẹ lại lỡ cơ hội...
Mặt mẹ đỏ như trái gấc. Mẹ vẫn lắc đầu ngoe nguẩy:
- Cậu ấy còn bé quá Yến à ! Mẹ chịu thôi. Cậu ấy đã biết gì!
Cơ bỗng thật tình thưa thật:
- Thưa bác, cháu đã gần đàn bà ở tuổi sớm lắm.
Mà với cháu, một khi đã gần đàn bà thì cháu không kể tuổi tác, vai vế gì cả...
Mẹ há miệng ngạc nhiên tột độ vì câu nói của Cơ Tôi cũng thảng thốt, cứ đinh ninh cậu ta chỉ mới biết chơi thôi. Mẹ hỏi:
- Tôi bốn mươi nhăm rồi cậu biết không?
- Thếhãy còn trẻ. Cháu đã ngủ với một ba ngoài 50 rồi! Nhưng cháu hỏi bác, trẻ với già thì cái ấy nó có khác gì nhau? Theo cháu, ngủ với các bà lớn tuổi, được họ cưng hơn, chiều chuộng hơn. Mà cháu lại có cái dâm đặc biệt. Cứ thích đụ người lớn tuổi. Thú thật với bác, hôm nay cô Yến dất cháu về đây là định cho cháu ngủ với chị Oanh, chị Hiền. Nhưng trước khi nhập phòng với hai chị ấy, cháu muốn... muốn... cùng bác, mình so tài xem ai hơn ai. Chỉ sợ bác chịu không nổi cháu đến hiệp thứ ba thôi. Riêng cháu thì là vua dai sức...

Cơ nói một hơi để tự giới thiệu thành tích của mình. Chị Yến cười khoái chí về con gà nòi của chị. Còn mẹ, tay bà vẫn nắm chặt tay Yến. Lòng bà xôn xao một nỗi vui không tả nổi. Bà sắp được đụ với một cậu bé. Bà sắp sửa thỏa mãn cái máu dâm là ham thích đụ trẻ con. Bà càng nhìn Cơ chăm chú hơn. Tôi đứng dậy, nhường chỗ rồi đưa Cơ qua ngồi gần bên mẹ. Cơ tự nhiên cầm tay mẹ và kề vào hôn má bà một cái. Mẹ líu ríu, run run như con gái mới về nhà chồng. Yến nháy mắt cho Cơ tấn công tiếp tục Cơ xoay người qua, gác chân lên đùi mẹ, rồi ôm mặt mẹ mà hôn. hình như mẹ có hơi kháng cự lấy lệ nhưng môi mẹ hơi hé ra, và đôi mắt nhắm lại, để cho Cơ tìm lưỡi bà mà nút. Tôi với chị Oanh cầm tay nhau bóp mạnh chia xẻ nỗi vui mừng vì trả được hiếu cho mẹ, và được thỏa mãn cái cảm giác dâm đãng cố hữu.

Cơ hôn mẹ ngon lành quá. Tay mẹ rời tay Yến choàng qua ôm cổ Cơ. Chúng tôi im lặng nhìn. Cơ đưa tay sờ vú mẹ và bóp, rồi tự động đè ngữa mẹ ra ghế. Chị Yến nhổm dậy, chừa chỗ rộng cho hai người được thoải mái. Mẹ sãi chân thẳng ra. Cơ đã leo lên nằm trọn trên người mẹ, kéo dài nụ hôn thật lâu. Tiếng mẹ rên âm ư nho nhỏ. Tôi thấy đít mẹ hẩy lên.

Tôi bước lại đóng chặt cửa chính phòng khách cho kín đáo. Chị Yến cởi quần cho Cơ trủớc, rồi cởi cho mẹ sau. Con cặc Cơ to và dài gần giống cặc Mỹ chứ không vừa. Cơ và mẹ cứ hôn. Dưới kia chị Yến giúp sức, cầm con cặc đang cương cứng đỏ hồng của Cơ đút vào lồn mẹ. Lúc đó, mẹ bắt đầu đụ dã man. Bà quấn chặt hai chân len bắp đùi Cơ mà hẩy. Ở trên Cơ nắc đều đặn. Tôi với chị Oanh nứng lồn không chịu được. Tôi học thêm một bài học nữa: đàn bà con gái thường có những phản ứng lấy lệ. Nghĩa là trước những tấn công táo bạo của đàn ông con trai, họ thường ngoe nguẩy làm như không chịu. Nhưng khi xáp vào rồi thì họ dữ như con hổ đói. Đấy thôi, ngay trước mắt chúng tôi, mẹ đang hung hăng, ôm cứng thân hình Cơ. Bà hẩy lồn lên, bà trân người, nhắm mắt tận hưởng trận đụ bất ngờ mà bà nghĩ là chẳng bao giờ có được ở cái tuổi 45 của bà. Những lần ái ân buổi trưa với Khâm ở ngoài Bấc ngày nào đã như là những kỷ niệm xa xôi, chìm lắng. Bây giờ mẹ chỉ còn có thể nhớ đến mà lòng càng thêm nôn nao, không biết bao giờ có lại.

Thỉnh thoảng nó hiện ra trong giấc mơ hay trong tâm trí bà vào những ngày cô đơn, trống trải. Bà không tưởng tượng được hôm nay bà được cậu bé Cơ, tuổi nhỏ thua con trai út của bà, đang đụ bà chát chúa, đụ mạnh bạo, đụ nhưác thú ăn thịt người. Sướng quá mẹ tận hưởng, không nhớ gì đến sự có mặt của chúng tôi ở trước mặt. Hai tay mẹ bóp mông đít Cơ nhấn xuống cho sát. Cơ cho tay bật tung những nút áo của mẹ để lộ đôi vú to, núm đen ra. Vừa đụ, Cơ vừa bóp vú và nút lưỡi bà. Rồi Cơ đỡ mẹ lên, tuột hết cái áo ra khỏi người bà. Thế là mẹ đang trần truồng nhưnhộng. Tóc mẹ sổ ra trông như một thiếu nữ. Cơ dốc toàn lực đụ kinh khiếp. Và, mới khoảng 15 phút, tay chân mẹ quíu lại, bà vặn người như con sâu đau đớn, la lên:
- Anh Cơ ơi! Em, em đang ra. Anh muốn ra với em không? Cho em ra trước một cái nghe anh? Đó, em ra nữa đó anh ơi!

Mẹ gọi Cơ bằng anh. Tôi thú vị quá, bà không còn gì để ngoe nguẩy chống cự nữa. Bà như một diễn viên đang nhập hồn vào vai trò mình đang đóng, bà đang lên đồng. Vì cái sướng cực độ trước mặt đang làm bà trở thành con người thật, không giả dối nữa. Bà đã mất hết tác phong là vợ của một ông nhà giáo nghiêm trang.

Tình dục bắt bà gọi Cơ bằng anh. Hiệp đầu, Cơ đã hoàn toàn thắng trận làm bà già phờ phạc, bủn rủn, nằm thở như vật trâu. Mồ hôi mẹ vã ra làm những sợi tóc trên trán bà rối bung. Cơ rút cặc ra, tuột xuống, miệng bú vú, tay kia bóp vú còn lại. Cậu bé quả là một tay thiện xạ. Cơ tỉnh bơ và hãnh diện với ba chị em chúng tôi là đã hạ được con mãnh hổ trong vòng 15 phút. Cơ đang vận động kích thích lại mọi sợi thần kinh khoái cảm của mẹ. Rồi anh chàng cúi xuống, vẹt hai đùi mẹ ra, hai bàn tay banh rộng cửa mình, đưa lưỡi vào đó móc cái mồng đốc. Mỗi lần Cơ móc, đít mẹ tự động hẩy lên cao rồi rơi xuống. Mỗi lần lưỡi Cơ đánh cái hột le, bụng mẹ như dậy sóng. Cơ liếm hai mép lồn bà, liếm hai bên bẹn bắp vế Mẹ chống hai cùi chỏ, ưỡn nửa thân người lên mà rên:
- Giời ơi là giời? Sao anh bé con mà bú lồn rành quá vậy Cơ Các chị ơi! thuở bé đến giờ, mẹ chưa được ai bú lồn hay như thế này. Làm thế nào mỗi ngày Yến mang Cơ đến đây đụ mẹ được không? Mẹ mê quá các chị ơi! Đang buồn ngủ mà gặp chiếu manh. Mẹ thích không thể nào chịu được? Thế nào mẹ cũng có chữa với Cơ. Lạy giời cho con mang thai với người yêu!!!

Trong khi Cơ bú lồn, mẹ hẩy cái đít lên, tay đè đầu Cơ cho sát vào lồn bà. Cái giáng điệu từ tốn, khoan thai, đạo mạo của mẹ hằng ngày không còn nữa. Bởi những cái đó không thật. Mẹ phải làm như thế, phải vờ đóng kịch như thế cho người đời và các con trọng bà. Còn bây giờ, mẹ đang sống thật, là một sinh vật đang giáp mặt với cái sướng thật, nên mẹ cổi bỏ hết để chính bà được tận hưởng hết những khoái lạc Cơ đã mang đến cho bà. Bỗng chị Oanh đề nghị bế mẹ vào phòng chị để Cơ tiếp tục bú lồn và đụ bà. Vì chị Oanh sợ bố về bất tử lúc nào không biết. Cả Cơ và mẹ vào phòng chị Oanh xong, chị Yến vặn nhạc lớn, che lấp luôn tiếng rên gào thê thiết của mẹ. Ba chị em chúng tôi khóa chặt cửa, đứng quanh đó mà xem Cơ trổ nghề. Cơ nằm ngữa ra, bảo mẹ lên ngồi trịn lồn lên mặt chàng. Mẹ choàng hai chân qua, chống hai tay, cho lồn vào miệng Cơ mà nắc:
- Giời ơi! Kiểu này từ bữa đến giờ mẹ cũng chưa hưởng qua lần nào. Có khi nào mẹ được ngồi lên mặt bố của các con đâu! Giời ơi! Cơ ơi! Em yêu anh quá Cơ ơi, Anh đổ hết bàn thờ ông bà ông vải em, em cũng không buồn đâu Cơ ơi? Bóp vú em đi Cơ. Bóp cho nát vú em ra đi. Lạy chúa, con có bốn đứa con mà có lúc nào chồng con làm cho con sướng như thế này đâu. Con đangđụ vào mồm vào lưỡi thằng bé con đây Chúa ơi! ối Giời ơi! Nó táp vào mồng đốc vào hột le của con. Nó mút hai mép lồn của con nữa. ối! Lưỡi anh hay quá Cơ ơit Anh làm từ từ chứ không em ra nữa cho anh coi.

Cơ kéo mông đít mẹ xuống, nhốm đầu lên, dùng lưỡi móc mồng đốc của mẹ như lúc ngoài phòng khách. Mẹ cắn môi, nhắm mắt, ngước đầu lên cao, lắc lư cần cổ, sướng quá chịu không nổi. Tiếng chạch chạch của cái lưỡi Cơ và nước lồn mẹ vang lên rõ mồn một. Chòm lông lồn dày đen kịt của mẹ che cả nửa khuông mặt Cơ. Cơ bú rất mạnh. Anh chàng cố sức hạ mẹ thêm ván thứ hai. Lần này, lâu hơn lần truởc Nhưng cuối cùng, mẹ cũng rung cả thân người, tê tái hết cả châu thân và la như giặc dậy:
- Giời ơi! Đã bảo mà anh không nghe. Em ra nữa đó Cơ ơi là Cơ! Em ra trong mồm anh đó. Nuốt hết đi anh. Đấy, nó phọt ra nữa đấy! Bảy năm trời nó ứ trong lồn em. Bữa nay nhờ anh mà nó túa ra đó anh ơi! Anh ăn hết nước lồn của em đi. Anh ăn cho hết đi anh.

Mẹ chậm nhịp nắc lại. Người mẹ toát đầy mồ hôi. Mẹ há miệng thở dữ dội như một lực sĩ chạy bộ về đến cuối lằn mức. Ba chị em tôi vỗ tay khen Cơ, vừa mừng cho mẹ được thỏa mãn lần thứ hai. Mẹ bật người nằm ngữa ra, phơi lồn phơi vú tênh hênh không cần giữ ý tứ gì nữa cả. Bà vẫn nhắm nghiền đôi mắt, há nồm mà thở. Chị Yến lấy khăn lau bớt mồ hôi cho mẹ. Tôi rót ly nước cho mẹ uống. Mẹ uống vừa xong, Cơ tự động đút cặc vào lồn mẹ mà đụ Mẹ nói mơ hồ:
- Giời ơi! Ai nữa đấy? Bộ nó muốn cho tôi qua đời ngay ngày hôm nay hay sao mà đụ liên tục như thế này hả trời. Không cho lồn tôi được nghỉ ngơi. Giời ơi? Cặc nó to quá. To hơn của bố, to hơn cặc của Khâm. To mà dài nữa các con ơi! Như thế này có chết bữa nay tôi cũng cam lòng. Anh Cơ ơi! Bé con ưi! Em sướng nữa rồi đó Cơ ơi! Như thế này mới gọi là đụ. Còn bố các con chỉ đút vào nằm nhắp nhắp, nhẹ nhàng lâng lâng thôi. Mẹ chưa sướng bố đã phọt khí ra, rồi nằm lăn quay mà thở. Đấy Cơ ơi! Anh đụ nhưthế này thì đến bà Nhu cũng chết, bà Võ Hậu cũng qua đởi. Em ghen lắm đấy. Nhưng anh đừng đụ bà Nhu nhé. ở đây, anh ở đây luôn với em nhé, em nuôi anh. Có cái gì quí em cũng cho anh hết. Anh muốn đụ ai trong nhà này cũng được. Đừng đụ bà Nhu nhé ! Anh mà đụ bà ấy là em cắt cặc của anh cho anh xem?

Sướng quá, mẹ nói bậy đủ thứ. Hai tay mẹ nắm tấm ra giường của chị Oanh mà vò nát. Vớ được cái gì bà cũng xé toạt ra. Cơ bợ đít mẹ lên mà đụ. Cơ cứ đẩy tới Mẹ phải dùng hai tay chống đầu giường mà giữ cho khỏi tuột người. Nước lồn mẹ ra ướt nhẹp, Cơ phải rút cặc ra, lấy khăn lau khô, rồi lại đâm cặc vào đụ tiếp Cơ nhắp như cái máy, mặc kệ bà cụ có la có gào cỡ nào cũng được. Rồi Cơ lật mẹ nằm sấp, chổng mông lên, từ đằng sau, Cơ đút cặc vào lồn mẹ mà đụ như chó đéo. Mẹ lại gào lên:
- Úi! Chết, chết thật các chị ơi ? Anh là thiên tài về đụ rồi. Tôi không nói ngoa đâu. Chưa ai đụ kiểu này cho tôi hết. Bỏ hết, bỏ hết. Tôi làm vợ Cơ luôn các chị ơi' Sướng quá, chịu không nổi nữa ! Anh Cơ ơi! Anh ngừng đụ cho em thưởng thức con cặc của anh một chút được không?

Cơ ngừng đụ, rút cặc ra, nằm ngữa trên giường. Mẹ chồm tới, hôn tới tấp con cặc cứng ngấc to dài đang chỉa thắng đứng lên như một cái chày ướt nhẹp nước lồn. Mẹ yêu nó như một cục vàng. Mẹ trét hết nước lồn nơi con cặc lên mặt, lên trán bà cho khô, rồi ngậm vào miệng mà bú ngon lành như ăn một cây cà rem.

Tôi nứng đến độ muốn xin mẹ cho bú ké một chút. Nhưng lại thôi, vì thấy mẹ đang mê quá. Trước sau gì hôm nay tôi cũng xin chị Yến cho tôi mượn Cơ một tiếng đồng hồ. Tôi sẽ bắt Cơ đụ tôi như đụ mẹ. Thấy mẹ lại vã mồ hôi, chị Yến đứng quạt. Chúng tôi làm đủ mọi cách để cốt sao cho mẹ được hoàn toàn sung sướng. Tôi nghĩđấy cũng là hành động trả hiếu. Bởi để cụ già thêm ít tuổi nữa, lúc đã tắt kinh, đâu còn ham muốn gì đến tình dục. Mẹ đang bú ngất ngây. Gương mặt mẹ hiện lên vẻ thỏa mãn sung sướng cùng cực. Cơ nhìn mẹ bú cặc, chàng bé con có vẻ tự tin. Chính Cơ đã tự thú là chàng đã từng đụ bà già trên 50 tuổi rồi kia mà. Nhưvậy, Cơ là thợ đụ rồi còn gì. Mà sao chị Yến lại bắt được cu cậu mang về đây cho cả nhà hưởng.

Mẹ bú được mười phút, Cơ bảo mẹ lên nàm trên người chàng đút lồn vào cặc mà đụ. Lại một phen nữa, mẹ la làng:
- Giời ơi! Chúa Thánh Thần ơi? Nó lại bắt con đụ kiểu khác. Chúa có bắt con chết thì bắt ngay đi để con được chết trong nổi sung sướng và mạng sự sung sướng này lên nước Chúa mà sống. Nó là thằng bé con mà nó đụ hay hơn cả chồng con 60 tuổi nữa Chúa ơi! Con thèm đụ bé con lâu lắm rồi. Hôm nay mới được lần thứ nhì đây Chúa ơi! Chúng nó khỏe lắm! Không bao giờ biết mệt. Từ nãy đến giờ nó bất con ra hết hai lần rồi. Và có lẽ con sẽ phải ra thêm lần thứ ba đây Chúa ơi!

Mẹ cứ nằm trên người Cơ mà đụ, mà nắc, mà la không còn biết trời trăng mây nước gì nữa cả. Mẹ cứ mặc kệ ba cô con gái đang nhìn mẹ đụ một thằng bé. Bố đi chơi sắp về, mẹ cũng mặc kệ. Dưới bếp chưa cơm nước gì cả, mẹ cũng bỏ luôn. Vì đâu có gì quan trọng hơn lúc này. Lần này mẹ cầm cự hơi lâu. Mẹ đụ Cơ có hơn nửa tiếng đồng hồ mà chưa thấy gì. Có lẽ nước lồn của mẹ đã ra một lần thủ dâm buổi sáng nay, hai lần mới đây với Cơ, cho nên nó đã cạn chăng.

Thấy lâu quá, Cơ muốn kết thúc trận chiến cho mau, nên lật mẹ nằm ngữa ra, hai tay bợ đít mẹ lên mà xay lúa. Nghĩa là Cơ không nắc nữa, cứ để con cặc nằm yên trong lồn mẹ, mà ngoáy mà xoay tròn trên mu lồn. Con cặc Cơ xoáy mạnh trong âm đạo, làm mẹ không còn la lên thành tiếng được nữa. Hình như mẹ đang chết ngất, hồn mẹ đang lìa khỏi xác. Mẹ không còn kiểm soát được gì nữa cả, cứ nghiến hai hàm răng lại thật chặt, mắt trợn trắng, nhíu mày thở dốc. Hai tay mẹ bóp chặt cặp vú thật mạnh theo nhịp ngoáy của Cơ. Toàn chiếc giường nệm của chị Oanh rung theo.

Nước lồn tôi chảy ra ướt đẫm hai bắp vế. Tôi cũng nghiến răng theo nỗi sướng của mẹ. Tôi dùng tay bóp lồn mình thật mạnh để sướng khơi khơi theo hình ảnh cuồng bạo, dâm dật của trận làm tình giữa mẹ và một cậu bé con trước mặt.

Cả xóm này, có lẽ mẹ tôi là người phước nhất. Vì mẹ đang thèm xác thịt, đang nhịn cả bảy năm, đang ao ước có được một cậu bé con leo lên người mà đụ, thì chị Yến đã mang Cơ về cho mẹ thỏa mãn. Biết bao người đàn bà cùng hoàn cảnh với mẹ tôi? Tôi nghĩ là có nhiều lắm! Nhưng những người đàn bà xấu số đó đã im lặng, mang nỗi thèm khát đó xuống tuyền đài. Nhiều lắm là họ tự thủ dâm trong bóng tối, một mình. Cho nên khi mẹ "cởi mở" với chúng tôi ba chị em tôi đã hết lòng giúp mẹ được như ý muốn.

Đàn bà trong xã hội Việt Nam là những sinh vật xấu số nhất. Chồng chết thì phải ở vậy thở chồng nuôi con, mặc kệ sinh lý có dằn vặt đòi hỏi đến đâu. Chồng có vợ lẽ, vợ ba về nhà đánh đập vợ nhà, thì người vợ vẫn cắn răng chịu đựng. Không có một đạo luật nào bảo vệ người đàn bà. Như những điều tế nhị sáng nay mẹ kể, nếu không có chúng tôi, mẹ cũng sẽ im lặng suốt đời.

Cơ đụ mẹ thêm được hai mươi phút nữa thì mẹ lấy chiếc gối úp lên mặt mà la. Mẹ quằn quại, trườn người lên, vặn vẹo mấy vòng, rồi buông gối, ngoẹo đầu thở miệng nói nho nhỏ:
- Cơ ơi! Em thua. Em hết chịu nổi nữa rồi. Cho em ngủ một giấc thì may ra còn tiếp tục được. Nếu anh đụ em nữa, có lẽ em tắt hơi mà chết luôn! Mẹ cám ơn Yến lắm!

Chị Yến sà xuống hôn mẹ một cái thật lâu. Cơ rút cặc ra mỉm cười đắc thắng. Mẹ ra ba lần, trong khi Cơ vẫn như tượng đá.

Để mẹ đắp mền ngủ, với giấc ngủ đầy mộng mơ khoái lạc, tất cả chúng tôi ra phòng khách ngồi tán gẫu. Tôi ngồi sát vào Cơ và lòng thầm phục chàng tuổi trẻ tài cao. Chị Oanh mở tủ lạnh ra lấy đồ Mỹ cho tất cả cùng ăn. Bánh mì. thịt nguội, trái cây, rượu chát. Gia đình tôi bay giờ sống một phần Mỹ hóa. Không chỉ riêng vật chất, mà tinh thần cũng đã theo Mỹ khá nhiều. Như những gì đã xảy ra sáng hôm nay. Tôi chắc là không một bà mẹ Việt Nam nào dám hồn nhiên kể chuyện loạn dâm của mình cho các con gái của mình nghe về quá khứ của mình. Cũng chẳng có đưa con gái Việt Nam nào dám mang kép về cho mẹ làm tình ngay trước mặt, và dám xem đó là một hành động trả hiếu.

Chúng tôi đang ăn thì bố về, mang thịt quay, vịt quay vào cùng ngồi ăn chung. Chị Yến giởi thiệu Cơ với bố. Không thể nào bố tướng tượng nổi chỉ cách đây mới có mười phút, cậu học trò mặt búng ra sữa đó đã đụ vợ ông đến ba lần. Và nếu ông biết được điều đó thì ông vui hay hờn ghen trong khi ông đã hoàn toàn bất lực đã bảy năm nay? Tôi chắc là bố sẽ ghen ghê gớm, ghen vì ích kỷ chứ không ghen vì thương yêu mẹ.

Chúng tôi ăn được một lúc thì mẹ đã mặc đồ từ phòng chị Yến bước ra:
- ủa, bố nó về đấy hả?
- ừ! Tôi vô tuốt Chợ Lớn mới thăm vài người bạn cùng nghề. Vui chuyện ngồi hơi lâu. Các ông ấy bàn chuyện nước non, bàn chuyện đàn bà, con gái Việt Nam bây giờ đã hư đốn đi nhiều vì sự hiện diện của người Mỹ.

<< Lùi - Tiếp theo >>
truyen sex
Bản quyền thuộc về hay24h.wap.sh

Trả Thù Dân Tộc p9

Truyện người lớn
Trang 9 trong tổng số 23

Lúc đang ra, mẹ thụt con cặc giả bạo hơn, nhanh hơn. Rồi mẹ để nó nằm yên trong lồn cho nó rung. Mẹ thè lưỡi liếm đôi môi đang khô khốc, nhắm mắt nằm thở. Xong, mẹ rút cặc ra tắt máy, ở truồng như thế, kẹp sát cái gối ôm mà ngủ.
Mẹ là tiền đồn quan trọng nhất của bố. Mà coi ra nó cũng đang lung lay, muốn di tản. Dạo này có chiếc Honda, bốcứ hay chạy thăm bạn bè, có khi vài tiếng đồng hồ mới về. Đó là những lúc giường chiếu trong phòng ông nháu nát, vì mẹ thủ dâm. Tôi thông cảm mẹ. Tại sao không cho bà hương? Có dễ gì được cơ hội ngàn vàng như thế để hưởng. Cái thèm xác thịt thì trời ban cho, không ai muốn. Còn để thỏa mãn cơn thèm đó, chính mình phải tạo lấy, chứ không sẵncó. Tôi và chị Oanh đang ngồi ăn trái cây ở phòng khách, mẹ bước ra, dáng hơi bơ phờ. Hai chị em chúng tôi giả tỉnh, làm như không biết. Chị Oanh hỏi:
- Mẹ ngủ dậy muộn vậy?
- Ời? Hôm qua mẹ thức khuya.
- Ai nhúng tay vào "tội lỗi" rồi cũng biết nói dối. Chị Oanh lại hỏi:
- Sao mẹ không ngủ tiếp? Dậy làm gì cho mệt.
- Ời xong rồi. Nằm hoài cũng chán.

Tôi biết mẹ nói dối mà không khéo. Chị Oanh vẫn tiếp tục:
- Mẹ biết không? Con lo quá !
- Cái gì mà lo dữ vậy con?
Thưa mẹ con bị mất vào món đồ quan trọng.
Mặt mẹ hơi thất sấc, nhưng cụ cũng diễn xuất:
- Nhà này bốcon mày đi dạy thì chỉ còn mình mẹ.
Đi chợ về là mc nấu ăn ở nhà bếp. Đâu có ai vào làm gì. Mà... con mất những gì?
Thưa mẹ, con mất một vài cuốn sách báo Mỹ loại loại
- Loại gì, bảo mẹ nghe?
- Dạ loại người lớn. Nó hơi tục tĩu. Con chỉ sợ Dũng nó vớ được mà xem thì lại hư thân. Nhưng cuối cùng con biết Dũng nó không lấy. Vì song song với mấy cuốn sách báo loại đó, con còn mất thêm một vật...
- ối giời, sách với báo người lớn thì con phải cất cho cẩn thận. Để ra ngoài làm gì. Biết đâu đấy... Biết đâu Dũng nó chả...
- Không, con biết chắc Dũng không lấy vì, như con đã thưa con còn mất một vật...

Mẹ giả tỉnh mà vẫn có cái gì lòi ra, làm gương mặc bà trông thật buồn cười. Vì mẹ liền nghĩ tới con cặc giả ngộ nghĩnh, dễ thương, nó vừa làm cho mẹ ra chan chứa cách đây mấy phút. Hình như mẹ vừa nín cười vừa hỏi chị Oanh:
- Vật gì thì con cứ bảo ngay cho mẹ biết đi? Có quý giá lấm không?
Chị Oanh trả lởi hóm hỉnh, xa gần:
- Dạ quý lắm chớ mẹ. Nhất là đối với các bà lâm vào cảnh chồng chết, chồng liệt dương, lâu lắm khoảng bảy tám năm không được gần đàn ông... thì vật đó có thể giúp...
- Cái con bé này vớ vẫn. Mẹ chưa nghe chưa thấy cái vật gì mà lại có thể giúp các bà góa chồng, chồng liệt dương... Vật gì con lại không nói toạt nó ra. Cứ ỡm ờ thế thì ai mà biết. Chị Oanh nhảy tỏm tới ngồi sát bên mẹ, hôn mẹ một cái, nhìn thắng vào đôi mắt bà. Bất giác cả hai ôm nhau cười nắc nẻ, cười thật dòn. Mẹ cười đến chảy nước mắt. Tôi cũng chạy qua, ôm mẹ và hỏi ân cần, tha thiết:
- Bộ mẹ hầm dái dê với thuốc Bắc, nấu ngầu pín với củ sâm, bố vẫn không hồi phục hả?

Mẹ nhìn xa xăm ngoài sân nắng. Càng nhìn, tôi càng thấy mẹ vẫn còn đẹp. Tóc chưa có mẹ sợi bạc. Người bà vẫn còn phương phi phốp pháp. Như thế mà lại gặp ông chồng liệt dương thì phí. Mẹ trả lời giọng trầm:
- ối giời. Ông ấy thích thì mua cho ông ấy ăn cho ngon miệng. Còn cái món kia thì nó đã "đi ngủ " bảy tám năm nay rồi còn gì. Từ năm ba mươi tám tuổi đến nay, mẹ sống để mà sống. Còn chăn gối với bố con thì như nước ốc để nguội. Ông ấy, nói đáng tội, vẫn thương yêu mẹ như ngày nào. Nên để cho mẹ đỡ thèm, ông ấy chỉ làm bằng miệng bằng tay. Mà nhưcác con biết đó, có cái gì qua được kiểu trời cho, là phải gần nhau.
Nhìn chúng tôi như dò ý rồi mẹ tiếp:
- Đôi lần vắng bố, mẹ có tự làm bằng chuối, bằng củ cải bằng dưa leo. Mà rồi nó sao vẫn nhưđói bụng mà cứ phải ăn rau. Bụng có no mà vẫn xót, vẫn thèm cơm. Như lúc nãy xong rồi, mẹ thỏa mãn phần nào, mà vẫn thấy cô đơn, thấy trống trảl. Nó không thật, mà nhất là mẹ mệt hơn những lần gần nhau với bố lúc bố hãy còn khỏe. Bởi thế, các con có lấy chồng, hãy kiếm những ông không cao tuổi hơn mình quá.

Lúc còn đi học mẹ đâu có biết gì. Thấy ông thầy giáo của mình (tức bố các con) có duyên, giảng bài hay, thế là mẹ yêu và kết hôn. Chả nghĩ gì đến tuổi tác chênh lệch. Bây giờ mới chịu cảnh phòng loan giá lạnh. May nhờ Oanh nó có mấy cuốn báo sách người lớn của Mỹ, và có "cái ấy" mẹ mượn tạm mà dùng, không thì...
Tôi ôm mẹ thật chặt với niềm thông cảm rạt rào, và thương mẹ quá chừng sau khi mẹ tự thú hết những gì mẹ đang chịu đựng. Tôi đi rót cho mẹ một ly nước.
Rồi không hiểu sao từ phút đó, ba chị em tôi quấn quít săn sóc bà đủ mọi thứ kể cả phần sinh lý. Mẹ trở lại tươi tắn yêu đời hơn. Chúng tôi hay lân la ở phòng bà trò chuyện thân thiết. Mẹ nhìn tôi nhớ lại đêm qua bà thấy tôi dắt tay Quân vào phòng, rồi bà khuyên:
- Và cũng không nên kết thân hay lấy chồng trẻ hơn mình! Đàn bà mau già lắm. Lúc ấy nó bỏ mình có vợ hai, vợ ba thì mình cũng chết. Mà ghen là liều thuốc độ làm tàn phai nhan sắc chóng lắm đấy con. Tôi cũng phải thú tội với mẹ:
- Thưa mẹ, con chơi qua cho biết thôi. Mặt hắn búng ra sữa ai mà lấy được. Thực ra, Quân là bồ của chị Oanh đấy!
Mẹ nhìn chị Oanh bằng đôi mắt mở lớn, há miệng ngạc nhiên:
- Giời ơi! Chị Cả ! Nó bé thua con đến dám phải bảy tuổi. Sao con lại bồ với bé con thế?
Chị Oanh thành thật thưa lại:
- Thì con cũng chơi qua cho biết chứ có kết tình kết duyên gì đâu mà mẹ sợ. Bồ của con bây giờ là John như mẹ đã biết.

Chị Oanh nhắc đến tên John làm mẹ nhớ đến những chàng Mỹ cởi truồng trong cuốn Playgirl, những chàng đã giúp mẹ tưởng tượng trong khi thủ dâm. Mẹ cười mim mím rất có duyên:
- ừ thằng John đó được đấy con? Nó to con, đẹp trai, khỏe mạnh và còn trẻ, lại có học, có địa vị. Mẹ mừng cho con?
Chị Oanh ngồi thật sát bên mẹ thì thầm:
- Hắn dâm lắm đấy mẹ? Một đêm phải ba bốn lần. ảnh làm có khi con mệt đang nằm ngủ, vẫn còn nằm trên người con mà chơi cho đến gần sáng. Không biết nó ăn uống cái giống gì mà khỏe thế. Dâm quá con cũng ngán. Ngán là nó lại tò mò tìm con khác. Với lại mẹ biết không, tại con có một lúc ba thằng. Trắng có đen có. Tại con có số đào hoa hay sao ấy mà. Cứ anh nào đẹp trai, to con, có địa vị con rớ vào là dính. Mà dính cứng mới chết chứ, mẹ ạ. Rồi ngoài ra, con còn lai rai với một vài cậu học trò nhỏ tuổi cỡ Quân...

Đúng là kẻ ăn không hết, người nhịn thèm. Mẹ nghe chị Oanh khoe dàn kép của chị mà nhỏ nước miếng. Mẹ lại nhìn xa xăm nhưđang theo dõi một ý nghĩ nào đó. Yên lặng một lát, mẹ nhìn xuống, hơi đăm chiêu. Chị Oanh sợ không biết có làm mẹ phật lòng điều gì chăng, nên vội vã:
- Con có làm mẹ giận điều gì không? Cho con xin lỗi Mẹ gượng cười, ngồi thu người lại:
- Đâu có Mẹ bâng khuâng vì nghĩ con tốt phúc quá !Mẹ vừa hãnh diện cho con vừa buồn cho duyên sô của mẹ...
Chị Oanh đã bắt được mạch của mẹ. Vả lại lúc nãy đứng nhìn trộm mẹ thủ dâm, chị và tôi có nghe mẹ rên: "Ein đang đụ cặc Mỹ đây Lộc ơi! " Nên chị bạo dạn hỏi: .
- Theo mẹ tụi con có nên lấy Mỹ không?
- Mẹ đồng ý hai tay. Ai họ chống việc lấy Mỹ có lẽ để làm cho vẻ ra mình là người đạo đức. Như bố con chẳng hạn. Mồm thì chống, không ưa Mỹ, không đồng ý cho các con gái yêu Mỹ, mà tay thì nhận đủ thứ quà cáp đắt tiền của Mỹ. Mẹ nghĩ người Mỹ họ khôn đáo để. Vũ khí của họ là đạo quân đẹp trai, to con, tung tiền ra mua cả những gì họ thích. Dân bị trị như mẹ con mình, như cả nhà mình rất vui vẻ để họ xâm chiếm, không một lời phiền trách. Mẹ khẳng định là ai chống Mỹ là những người chưa hưởng được bỗng lộc của người Mỹ. Còn như đã hưởng, dù đồ
giả của Mỹ như mẹ lúc sáng nay, đã xem báo dâm in hình đàn ông Mỹ chim to và dài rồi, xin lỗl, không công khal lấy nó thì cũng lén lút mà hiến thân. Con xem nhà mình. Mới chỉ có con kết thân với John mà đồđạt trong nhà như nhà ông triệu phú. Rồi đến Yến, nó đã mang chiếc xe hơi mới toanh về, nó sẽ mang ba giường ngủ, một salon, bộ bàn ăn, hai tủ rượu và còn xin phép mẹ cất cái nhà lên ba tầng... ừa được sướng xác thịt, vừa được giàu sang. Ai mà không bán thân, bán nước. Nó thật với các con chứ ngay chính mẹ đây còn...

Mẹ ngừng ngang câu nói. Có lẽ mẹ muốn nói "Chính mẹ đây còn thèm nữa là... " mà tội nghiệp, mẹ không dám. Không dám vì sợ các con cười. Nhưng bản thân mẹ thật đã thèm, chẳng những thèm trong trí mà đã có lần chính mẹ đã thốt ra thành lời. Tôi chẳng chút ngạc nhiên. Tại sao phải ngạc nhiên khi mẹ cũng là một con người bằng xương bằng thịt?
Chị Oanh lại hạ giọng tấn công:
- Mẹ con ruột thịt, con hỏi thật mẹ. Nếu con giới thiệu mẹ cho một chàng Mỹ. Mẹ có dám đi chơi với họ không?
- Chị Oanh thả một quả bom ngàn cân. Nó tương tự như câu chị Yến đã hỏi bố: ~'Bố nhận lời lấy chiếc xe thì con mang vào sau nhà đậu. Không bằng lòng con cứ để nó nằm đó, ngoài đường. " Trong lòng mẹ, tôi biết chắc chắn mẹ giao động vì câu hỏi quá bất ngờ đó của chị Oanh. Nhưng bên ngoài, mẹ giả tỉnh bơ, nhưng lại cúi xuống suy nghĩ. Mẹ bị dằn co bởi đạo đức và sự cám dỗ. Phần vì bố tôi còn sống sờ sờ ra đó. Mẹ đâu có thể làm một việc bôi xấu danh giá.
Nên mẹ lắc đầu, mà không nói. Chị Oanh lại bủa thêm:
- Hay là để con sắp xếp cho mẹ gặp và "đi lại" vài lần cho đỡ thèm. Mẹ sc thấy nó lạ lắm, hấp dẫn lắm...
Bây giờ thì mẹ mới chịu nói:
- Không! Mẹ không muốn bố con buồn. Mẹ không muốn thiên hạ khinh khi. Dù gì, giấy rách phải giữ lấy lề con ạ ! Lén lút thủ dâm với cặc giả, nhìn hình đàn ông cởi truồng miệng nói bậy là đang đụ với Mỹ, đã là quá rồi. Thôi, mẹ không dám tiến xa hơn nữa đâu. Mẹ sợ...

Nghĩa là mẹ sợ bố buồn, sợ thiên hạ khinh khi. Còn nếu không có hai điều kiện đó thì tất cả sẽ de dàng với chính mẹ. Nhưng chị Oanh không muốn tấn công, đàn áp thêm vì thấy lập trường của mẹ tuy yếu, mà bên ngoài mẹ vẫn từ chối. Nên chị bắt qua chuyện khác:
- Con với Hiền với Yến đã ngủ qua với Quân tại nhà này. Thằng bé nhỏ tuổi mà tài khá cao. Đúng ra, ngủ với Mỹ có cái thú khác. Làm tình với trẻ con có cái thú khác. Dĩ nhiên cái sướng thì giống nhau, nhưng tình cảm và sự khoái lạc trong lúc chơi thì hoàn toàn khác, mẹ ạ.

Mẹ tôi bỗng vui lên, khác hẳn với lúc nãy, và góp chuyện:
- Mẹ không biết gần gụi với đàn ông Mỹ nó sướng tới cỡ nào. Còn ngủ với người tình bé thuạ mình năm sáu tuổi.. mẹ đã hưởng qua. Lúc đó mẹ hai mươi lăm, chàng ta mới có mười bảy...

Cả tôl lẫn chị Oanh chồm lên như bắt được mồi, khẩn khoản xin mẹ kể cho chúng tôi nghe chuyện tình kỳ lạ đó mà từ bé đcn giờ chúng tôi chưa được biết. Mẹ nhỏ giọng và từ từ kể:
- Lúc bố con dạy học ở Hà Nam, cứ mỗi buổi trưa, ông sai thằng Khâm trong lớp chạy về nhà lấy cơm, lấy nước đến trường cho ông dùng bữa. Mấy tuần đầu, mẹ để ý Khâm vì hắn to con, đẹp trai, trắng trẻo. Mẹ hơi có tà ý gì đó không thành hình, mà nó cứ ám ảnh mãi trong đầu, khiến mẹ cứ nghĩ tới Khâm suốt ngày. Tự nhiên một đêm, đang nằm ngủ giữa khuya, mẹ mơ thấy cùng Khâm đi chơi trên
Hà Nội. Rồi cả hai vào phòng ngủ . Khâm lột truồng mẹ ra, dù muốn lắm, mẹ van chống cự. Nhưng khi nhìn thấy con chim cúa Khâm to và dài quá, mẹ buông tay cho Khâm đè mẹ ra bú . Mẹ sướng lắm. Sướng đến độ lôi Khâm lên, tự tay mẹ cầm cặc chàng đút vào lồn đụ tàn bạo.

Đang đụ ngon lành, bỗng có thầy đội cảnh sát xô cửa, xông vào đòi xem giấy vì nghi mẹ dụ dỗ trẻ con. Hoảng quá, mẹ mặc vội quần áo dắt Khâm chạy trốn. Cuộc rượt bắt làm nhốn nháo cả khu phố. Mẹ mệt quá, vã mồ hôi, thức dậy, cả người ướt đẫm. Bố thức dậy lau cho mẹ và hỏi: '~Mơ thấy gì mà em la quá vậy?, Mẹ phải nói dối là thấy ma.

Giấc mơ kỳ thú lạ lùng đó vẫn theo mẹ hàng giờ, hàng phút. Không phải tự nhiên mẹ có giấc mơ đó. Vì truởc đó những lần Khâm đến lấy cơm, chàng ta cứ nhìn lén mẹ. Có vài lần Khâm làm bộ đụng vào bàn tay mẹ rồi vờ xin lỗi. Một lần khác, Khâm mua nhãn đến trân trọng tặng mẹ với bức thư tình thật ngắn: "Cô đẹp quá. " Mẹ đã đa tình, cất mảnh giấy đó vào một nơi thật kín, lâu lâu lấy ra xem và nghĩ đến Khâm. Mẹ biết như thế là không phải mà vẫn cứ làm.

Cho đến một hôm, lúc Khâm đến, mẹ đã liều lĩnh mặc bộ đồ ngủ mỏng tanh, bên trong không đồ lót. Gần như mẹ phơi vú, phơi lồn ra cho Khâm thấy. Mẹ đi tới, đi lui phô trương nét hấp dẫn khêu gợi đó để cố thu hút sự chú ý của Khâm. Anh chàng bước hết nổi, mặt đỏ bừng, mắt ngây dại. Nhưng vẫn không dám mở lời vì mẹ là vợ của thầy giáo. Khâm đứng như trời trồng, tay phải chàng che phía trước quần để mẹ đừng thấy cặc chàng đang chổng lên. Mẹ ra chái hiên múc nước, vén quần lên vờ rửa chân. Mẹ vén thật cao, cao lên quá bắp vế để Khâm nhìn trọn bộ đùi trắng phau cúa mẹ. Mẹ vờ rửa chân khá lâu, nhìn vào nhà thấy anh chàng lấy hai tay mà đè thằng nhỏ."

Rửa chân xong, mẹ cứ để hai ống quần vén cao như thế bước vào nhà, đi ngang thật sát Khâm. Và mẹ mong Khâm táo bạo làm mẹ cử chỉ gì đó như nắm tay mẹ lại, hay ôm eo của mẹ để tỏ tình. Mà Khâm không dám. Sốt ruột quá, mẹ vờ ngồi phịch xuống ghế thở ra vẻ mệt mỏi. Rồi lấy chai dầu gió nhờ Khâm lại vuốt gió trên trán. Dĩ nhiên là Khâm đứng đối diện với mẹ. Vì hai tay Khâm đang bận vuốt gió nên mẹ thấy rõ con cặc Khâm trong quần đội cao lên rất hấp dẫn. Chờ mãi chẳng thấy Khâm có hành động gì cả, mẹ vờ hỏi Khâm:
- Khâm nhét cái gì vào đó mà nó cộm lên quá vậy?
Khâm bẽn lẽn ngượng ngùng:
- Dạ, thưa đâu có cái gì. Cái cộm lên ấy là... là... là..
- Là cái gì nói cô nghe nào?
- Dạ là... cái đồ đi đái của em...
- Đồ đi đái là cái gì? Từ bé dến giờ cô chưa thấy. Cho cô xem chút đi!
- Dạ, em không dám. Cô muốn thì cô cứ tự tiện móc nó ra mà xem. Em mắc cở lắm. Mà tại cô vén quần cao quá nên nó mới cộm lên.

Cậu bé trả lời thật ngây thơ. Mẹ thích cái thơ ngây đó. Mẹ yêu cái thơ ngây đó. Khâm vừa thơ ngây vừa sợ, nên dù muốn có cái gì với mẹ lắm, Khâm cũng không dám. Anh chàng xui mẹ "móc nó ra mà xem" để tránh trách nhiệm. Mẹ thèm của lạ quá. Phần vì sống với bố con, một nhà giáo đạo mạo, cung cách, cái gì ở bố cũng chừng mực, đúng kiếu. Mà mẹ thì thích lãng mạn và trẻ hơn ông ấy nhiều quá Điều gì mẹ nghĩ và làm đều trái với cách sống của bố. Mãi rồi mẹ nhưcon chim bị nhốt trong lồng, suốt ngày ngưỡng vọng hai chữ tự do. Nên khi nghe Khâm bảo thế, mẹ đã đánh liều mở quần Khâm ra thò tay móc con cặc nóng hổi, cương cứng, trắng bóc của Khâm ra mà ngắm, mà thương. Mẹ hỏi Khâm:
- Cái đồ đi đál của anh đây hả?
- Dạ...
- Xinh quá đi thôi. Anh kéo hết quần xuống cho cô xem trọn "cái đồ đi đái" của anh được không? Xem nó dài bao nhiêu?
- Dạ...
Khâm dạ mà không cử động. Mẹ phải tự tay tuột hết quần Khâm xuống, luôn cả quần lót. Mẹ quỳ xuống, ôm cặc Khâm mà hôn bằng mũl. Lông dái của Khâm rậm rì đen thui. Khâm không thể tưởng tượng có được một ngày như trưa hôm đó. Khâm mê sắc đẹp của mẹ, Khâm thèm xác thịt của mẹ. Không ngờ bấy giờ chàng được mẹ quỳ xuống cầm cặc chàng mà hôn như hôn một viên ngọc. Mẹ nghe Khâm la lên một tiếng rất khẽ khi mẹ ngậm trọn con cặc chàng mà bú ngon lành như ăn mẹ cây kem. Mẹ đã nư cơn thèm khát của tuổi bốc lứạ. Mẹ đang rào rạt ngất ngư từng giây thần kinh chạy trong bộ sinh dục. Lẽ ra, khi kết hôn, mẹ phải chọn một người trẻ như thế này mới đồng cân đồng lạng, mới xứng đôi vừa lứa. Chứ không thể là một ông giáo hơn mẹ những 14 tuổi, hút điếu cày, đeo kính lão, không bao giờ có mẹ cữ chỉ âu yếm tân tiến mặc dù bố yêu mẹ lắm. Mẹ như người chơi đồ cổ. Mẹ thiếu thốn chất tươi, chất hồn nhiên. cái cổ kính của bố lâu ngày đã nén mẹ xuống. Mẹ chỉ chờ lúc bung lên mà biết là lúc nào.

Cho nên khi ngậm con cặc của Khâm là mẹ biết những thiếu thốn của mình đã trổi dậy. Những thèm khát của mẹ đã cùng lúc vùng lên đòi cho được những gì trong tiềm thức mẹ đòi hỏi. Nên mẹ bú Khâm hết lòng, hết sức. Mẹ không còn thấy cái biên giới vợ thầy giáo và đứa học trò 17. Mẹ tìm thấy ở Khâm là mẹ người đàn ông tươi trẻ, đầy hào khí, sinh lực. Bú cặc Khâm được mẹ lúc, mẹ đứng dậy ôm cứng chàng thật sát. Mẹ tự động tuột hẳng quần mình xuống, ôm Khâm tìm môi mà hôn say nồng như đang ôm một hủ nlợu ngon mà nốc..

Dưới kia, cặc của Khâm chỉa thẳng vào lồn mẹ. Khâm rung người. Lần đầu tiên Khâm va chạm với người khác phái. Mà người đó lại là đóa hoa Khâm từng thầm yêu mấy tháng. Mẹ đã cao, Khâm lại cao hơn. Cho nên mẹ phải nhón chân lên, dạng chân ra. Cặc Khâm đang ở chòm lông lồn của mẹ. Mẹ canh thật đúng rồi nhấn tới. Con cặc Khâm đâm vào của mình của mẹ đang ướt nhẹp nước lồn. Hai tay mẹ ấn đít Khâm sát vào. Cặc Khâm từ từ vào hết trong lồn mẹ. Cả hai ôm nhau nút lưới và cả hai như đang bay dầ n lên thien đàng. Khãm chưa biết nắc. Mẹ phải nắc và phải tập cho Khâm nắc. Và chỉ chưa đầy mười phút sau, Khâm ôm chặt đít mẹ siết mạnh và la khe khẽ:
- Em đang sướng lắm cô. Có cái gì đang xịt ra tờ cái đồ đi đái của em đó cô ơi? òi cô nắc mạnh nữa đi cô. Nắc cho em trọn vẹn sung sướng đi cô. Đó, nó xịt ra nữa đó cô.

Mẹ biết Khâm đang ra. Ra nhiều lắm. Mẹ giữ cặc Khâm như thế để nắc vội vàng, tìm khoái lạc. Và mẹ ra liền sau đó. Cả hai ôm nhau hôn thắm thiết một lúc rồi mẹ cũng phải rút cặc Khâm ra khỏi lồn. Vì Khâm còn phải mang cơm nước đến trường cho bố.

Hai chị em tôi ngồi nghe mẹ kể mà mặt đỏ phừng phừng. Mẹ dâm thế hèn gì ba đứa con gái của mẹ bây giờ đứa nào cũng là những Võ Hậu. Và tính tình của chúng tôi đều giống bà. Thích đụ trẻ con. Tôi hỏi mẹ:
- Chỉ có một lần đó rồi thôi sao, mẹ?
- Nếu chỉ có buổi trưa đó thôi, thì còn gì để nói.
Khâm trở lại ngay chiều hôm đó, nhưng không dám vào nhà Chỉ đi thơ thẩn tnlớc cổng, cố tình cho mẹ thấy Mẹ thấy mặt chàng si tình, nhưng vẫn còn nét ngây thơ. Mẹ muốn chạy ra, nắm tay Khâm hôn chàng một cái cho đã thèm nhưng bố đang ngồi đó xem sách. Bố như một cây cổ thụ. Còn Khâm thì nhưmột cây tươi vừa vươn lên. Chính mẹ cũng không thể ngờ mình có một mối tình trái cựa như thế. Tại sao một cậu bé 17 tuổi có thể yêu mình một cách nồng nhiệt nhưthế. Nếu mối tình ngây thơ đó không tỏ ra trên gói nhãn, trên bức thư tình có ba chữa "Cô đẹp lắm" thì đếnbao giờ mẹ mới dám dấn bước phiêu lưu.

Mẹ đang ngồi bên bố, mà hồn thì phiêu lãng ngoài kia với Khâm. Mẹ muốn Khâm cứ đứng đó nơi gốc cây đào trước nhà cho mẹ ngắm. Mẹ đang ngoại tình mà bố chẳng biết gì cả. Vì bố con không thể tưởng tượng hay nghĩ tới vợ mẹ ông giáo lại yêu say đắm cậu học trò 17 tuổi. Điều gì ở ông cũng khuôn thước, đúng với sách vở thánh hiền dạy. Làm gì có chuyện vợ ông lại đụ cậu học trò xách cơm cho thầy ngay trong nhà ông trưa nay. Lần ngoại tình táo bạo đó, đối với mẹ, là một sự kỳ thú đầu tiên mặc dầu vẫn chưa thỏa mãn hoàn toàn những gì còn đang trong lòng mẹ. Nhưng ăn thiếu vẫn ngon hơn là đầy đủ căng bụng. Như sáng nay mẹ đụ một con cặc giả, nó thiếu nụ hôn, nó thiếu một sức nặng đè lên thân mình, nó thiếu tinh khí bấn ra từ cặc người đàn ông. Mà mẹ vẫn thích thú. Nó thú vì mình lén ăn vụng một mình. Cả đêm hôm đó mẹ ôm bố để tưởng tượng mình đang ôm Khâm. Mẹ bắt bố bú và đụ dữ dội để lòng đỡ nhớ Khâm. Làm như trong tim mẹ chỉ còn có Khâm.

<< Lùi - Tiếp theo >>
truyen sex
Bản quyền thuộc về hay24h.wap.sh